Buổi chiều Khương Vĩnh Phú gọi điện thoại cho tôi, nói rằng chủ xe taxi có biển số A01922 đã báo mất giấy tờ. Cũng hỏi thăm xem tôi có gặp phiền toái gì hay không.
Sau khi suy nghĩ, tôi quyết định đem chuyện bắt cóc nói cho hắn biết, cho dù như thế nào, Khương Vĩnh Phú cũng xuất thân là cảnh sát, năng lực phán đoán chuyện này nhất định trên tôi. Cho nên tôi nói:
"Khương cục trưởng, cậu đúng là gặp chút phiền toái!"
"Có phiền toái gì, nói đi, để xem tôi có thể giúp cậu giải quyết hay không!"
Khương Vĩnh Phú nói.
Nhìn thái độ của hắn, tôi biết hắn tự biết mình là một quan chức nhỏ, tôi tìm tới hắn nhờ vả, tức là để mắt tới hắn.
"Cậu có một người bạn bị người ta bắt cóc!"
Tôi tiếp tục nói.
"Bắt cóc! ? Thật hay giả? Chuyện lớn như vậy tại sao không nói với tôi, có định báo án không ?"
Khương Vĩnh Phú không hổ là một cảnh sát, chỉ dăm ba câu đã biết tôi không có ý định báo án.
"Chuyện này không báo thì tốt hơn" Tôi nói.
"Lúc này cậu còn có thời gian nói đùa hay sao, nhanh nói cho tôi biết, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra!"
Khương Vĩnh Phú vội la lên.
"Là như vậy..."
Tôi đem toàn bộ câu chuyện xảy ra lúc trưa, nói lại với hắn một lần, cũng nói ra người sai khiến phía sau là Dương Thụ Quang.
"Ừ... , nếu như chuyện đúng như như lời cậu nói, Dương Thụ Quang đương nhiên là đối tượng hiềm nghi, kết thù oán với Trần gia chỉ có hắn. Nhưng tôi nghĩ Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552246/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.