"Bằng hữu Quách Khánh của cậu vừa rồi làm như vậy, cậu có thấy quá đáng không?"
Trần Vi Nhi nói với tôi.
"Thật ra cũng không quá đáng chút nào, vừa rồi bọn chúng cũng làm như vậy với cậu còn gì!"
Tôi nói.
"Vậy cũng phải, cũng nên trừng trị bọn người này một chút, không nên để chúng tiếp tục gạt người nữa."
Trần Vi Nhi chấp nhận quan điểm của tôi, nói.
"Đúng rồi, tại sao cậu lại đi mua đường? Không xem trên báo chí nói, người bán loại hàng này hay gạt người hay sao?"
Tôi chỉ vào túi đường nói.
"Cha tớ trước kia vẫn muốn ăn loại đường này, nhưng không dám mua. Hôm nay tớ nhìn thấy, cho nên muốn mua cho cha mình ăn, vốn tưởng rằng 10 đồng 1 cân, không nghĩ chỉ có 1 lạng."
Trần Vi Nhi nói.
"A."
Tôi gật đầu."
Tại sao cậu lại ra đây? Không bán Ma Lạt Thăng nữa sao?"
Tôi kỳ quái hỏi. Nàng còn đang bán hàng, chạy ra ngoài làm gì?
"Anh tớ đã tới, bảo tớ ra ngoài đi dạo một chút, đúng lúc tớ đang cần đi tới hiệu sách."
Trần Vi Nhi nói.
"A? Cậu cũng muốn hiệu sách?"
Tôi làm bộ như kinh ngạc hỏi. Tôi làm bộ giống như thật, ý muốn nói mình cũng muốn đến hiệu sách.
"Đúng vậy, cậu cũng muốn tới hay sao?"
Trần Vi Nhi thấy bộ dáng của tôi, cho là tôi cũng muốn tới đó.
"Vậy thì tốt, chúng ta cùng đi, thật là trùng hợp."
Tôi rất tự nhiên nói, chẳng có gì biểu hiện là mình đang nói dối, cái loại chuyện lừa người này, kiếp trước tôi là Lão hồ ly trên thương trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552226/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.