Cả ngày hôm đó tôi luôn ở chung một chỗ với Triệu Nhan Nghiên, nàng mới nếm thử hương vị của tình yêu cho nên… trở thành một tiểu sư tử, không ngừng hoạt động. Thậm chí tôi còn hoài nghi, hôm nay không phải là lần đầu tiên của nàng.
Tôi với Triệu Nhan Nghiên chẳng làm gì cả, ngoại trừ…làm tình, từ trên giường xuống đất, lại tới phòng vệ sinh, nơi nào cũng có dấu vết của chúng tôi, tôi nhận thấy trong mắt của Triệu Nhan Nghiên hiện lên sự thâm tình.
Sau đó chúng tôi rất mệt mỏi, nằm ôm nhau ở trên giường. Triệu Nhan Nghiên co rúc ở trong lòng của tôi, nàng muốn nói với tôi đó là: nàng yêu tôi.
Tôi vuốt ve cái lưng mềm mại của Triệu Nhan Nghiên, nói cho nàng một chuyện xưa. Chuyện xưa cũng là của Lưu Lỗi và Triệu Nhan Nghiên...
Triệu Nhan Nghiên nghe tới đoạn Lưu Lỗi chết, lệ rơi đầy mặt.
Khi tôi tỉnh lại, sắc trời đã tối, trên đường đèn phố đã sáng.
"Em có đói không?"
Tôi hỏi Triệu Nhan Nghiên mới tỉnh nằm ở bên cạnh.
"Có một chút, "
Triệu Nhan Nghiên nói: "Còn anh?"
"Anh thì đang đói muốn chết đây..."
Tôi nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ đã là 8h tối, không biết Hứa Lão đầu và cháu gái của lão đã trở về chưa.
"Vậy, trước tiên anh ăn em đi"
Triệu Nhan Nghiên đem thân thể dán chặt vào người tôi, dùng âm thanh mê hồn nói.
Ông trời ơi, lần đầu tiên mà nàng đã muốn lấy cái mạng già của tôi ư. Nhưng tôi không cưỡng lại nổi hấp dẫn, đành xách thương ra trận.
Một canh giờ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552187/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.