Nghe kể lại những chuyện Lưu Khoa Sinh làm ở trong phòng làm việc, thực sự tôi chỉ muốn ra đập cho hắn 1 trận, nhưng mà Triệu Nhan Nghiên lại khuyên tôi nói:
"Tâm địa của Lưu Khoa Sinh rất nhỏ nhoi, rất âm hiểm, sau này cậu ít trêu trọc hắn đi thì hơn."
Tôi nghe xong lại không cho là đúng, Lão Tử cũng hơn ba mươi tuổi rồi, tại sao phải sợ một tiểu hài tử xấu xa mới có mười mấy tuổi? Ngoại trừ đâm thọc ra, hắn còn biết làm cái gì khác đâu.
Nhưng mà giờ phút này, tôi đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, quên mất bối cảnh gia đình của Lưu Khoa Sinh.
Sau khi tôin học, tôi và Triệu Nhan Nghiên sóng vai bước vào rừng cây nhỏ ở phía sau trường.
Nơi này vốn là một Hoa viên nhỏ, nhưng dưới sự phát triển của nước Z, giáo dục nghiễm nhiên trở thành một ngành nghề có giá nhất trong các loại ngành nghề, Tứ Trung là một trường THPT trọng điểm nằm ở trung tâm thành phố Tân Giang.
Đương nhiên có sức ảnh hưởng vô cùng lớn, hiệu trưởng nói 1 câu, cái sân của trường nhỏ quá, ngay lập tức cái Hoa viên này trở thành của trường.
Điều đó tôi biết là do kiếp trước, lúc thời điểm sắp thi đại học, lão sư có nói cho tôi biết, lúc ấy tôi còn nghe nói, ngay cả vườn bách thú và một số con đường cũng trở thành nơi của một số Trường học.
"Cậu muốn thưởng cho tớ cái gì đây?"
Tôi cầm tay Triệu Nhan Nghiên bước chầm chậm vào trong rừng cây.
"Cậu đoán đi!"
Triệu Nhan Nghiên mở to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552178/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.