Triệu Nhan Nghiên nói mấy câu đó, tôi không còn nghe được nữa, bởi lúc đó tôi đã chết, chỉ còn lại 1 thi thể mà thôi.
Lần thứ 2 tôi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đang đứng trong 1 tòa đại điện. Giống như 1 cái hoàng cung đại điện thường thấy trong Ti vi, thế nhưng nó có phần âm u quá.
Ở trước mặt tôi, có 1 lão già trông rất buồn cười đang làm bộ dáng uy nghiêm ngồi ở đó, đứng hai bên là 2 người đang mặc trang phục Phán quan, trông rất tinh ranh.
Phía trên 3 người có 1 tấm biển lớn, trên tấm biển có khắc 3 chữ: Diêm Vương Điện.
Mẹ nó, sao có thể buồn cười tới vậy.
Chẳng lẽ tôi đang đóng phim hài trên truyền hình? Nhìn thấy cảnh này, tôi cảm thấy có chút chán nản, trang phục của 3 người này trông buồn cười quá.
Tôi không khỏi cảm thán, mấy năm nay, đạo diễn hạng ba nhiều quá!
Trong khi tôi đang miên man suy nghĩ, lão già uy nghiêm trợn mắt vỗ bàn quát:
"Phía dưới là người phương nào, tại sao gặp bản Diêm Vương còn không quỳ xuống?"
Tôi sửng sốt, chẳng nhẽ tôi đang tham gia đóng phim.
Tôi đáp: "Uy, lão đầu, ngươi tìm lộn người rồi? Tôi không muốn đóng phim!"
Ba người nghe tôi nói vậy, nhất thời sửng sốt, Phán quan Giáp đứng ở bên cạnh vội nói:
"A, chẳng nhẽ người này bị bệnh thần kinh?"
Phán quan Ất vội tra xét trong sổ Sinh Tử, tìm kiếm nửa ngày mà cũng không được cái hắn muốn, Vì vậy hắn kỳ quái nói:
"Không đúng, trong cả canh giờ này không có ai chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truy-my-ky/1552162/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.