Sau khi An Liệt Dặc rời khỏi phòng, ánh mắt Thiên Lạc liền đặt trên người Cố Kinh Thế.
Trong đầu vẫn còn quanh quẩn lời mà Cố Kinh Thế nói ngay lúc cô vừa tỉnh lại.
Hiện tại cô vừa mới tỉnh lại từ trong hôn mê, cô rất rõ ràng.
“Bác sĩ có nói cái gì đặc biệt với anh hay không?” Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm Cố Kinh Thế, Thiên Lạc hỏi có chút cẩn thận.
Cô rất lo chuyện cô là nữ sinh bị bại lộ.
Hơn nữa lúc cô hôn mê, chuyện gì cũng có thể xảy ra, nếu bác sĩ đã kiểm tra toàn thân cô, hẳn là sẽ biết cả bí mật ấy.
“Không có nói gì, sao cậu lại hỏi thế?” Cố Kinh Thế biết Thiên Lạc đang lo lắng điều gì, dù biết rõ nhưng vẫn cố tình hỏi, biểu tình thật sự giống như không biết gì.
Nếu Thiên Lạc biết anh đã rõ ràng sự thật cô là nữ sinh, như vậy anh muốn thân cận với cô ngược lại càng khó, nói không chừng còn phải dọn ra ngoài ký túc xá của cô.
Cho nên anh phải giả dạng không biết gì, phải bình tĩnh, bình tĩnh.
Thấy thần sắc Cố Kinh Thế vẫn như thường, Thiên Lạc mới nhẹ nhõm.
Nhìn dáng vẻ Cố Kinh Thế hẳn là chưa biết chuyện cô là nữ sinh, xem ra công tác bảo mật chuyện riêng của bệnh nhân ở bệnh viện này rất tốt.
“Không có gì.” Thiên Lạc vội vàng đáp, sau đó cô liền dời đề tài, “Vì sao tôi lại hôn mê?”
“Chuyện này tương đối nghiêm trọng.” Thần sắc Cố Kinh Thế tức khắc lạnh xuống, rồi lập tức nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truong-quan-doi-thieu-tuong-phuc-hac-thieu-day-do/1377743/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.