Hoàn toàn khác với vẻ ngoài chính thái, Hoàng Ngự Thịnh vừa ra tay, nhanh đến khiến Lý Phong không kịp phản ứng!
Trong sự tàn độc mang theo sát khí, cái tên Hoàng Ngự Thịnh này, thực sự đã nổi giận rồi, cảnh anh ta hung hãn quả thật giống như một dã thú, cú công kích đó, khó tránh được sự mạnh mẽ dữ dội, khi mọi người phản ứng trở lại, lão đại lớp B đã văng xa ra ngoài, máu me khắp mặt, mắt trợn trắng mà hôn mê.
Ngay cả Thiên Lạc cũng biết, nếu như trong tình huống không hề phòng bị cô phải đánh nhau với tên Hoàng Ngự Thịnh này, cũng là không phân thắng bại.
Nghe thấy lời đồn và tận mắt chứng kiến, là hai khái niệm không giống nhau, dù cho vừa nãy toàn bộ nhất cử nhất động của Hoàng Ngự Thịnh thu vào tầm mắt, Thiên Lạc cũng rất khó để tưởng tượng ra, cái tên Hoàng Ngự Thịnh này trông thì gầy nhỏ, lại có thể có sức mạnh bạo phát lớn thế kia.
Đúng thật là con người không nên nhìn vẻ bề ngoài.
Giống như dã thú, đáy mắt của Hoàng Ngự Thịnh hừng hực lửa giận, giọng nói dễ nghe nhưng lại âm thầm mang theo sự âm u, "Một phế vật thôi, còn nói nhiều như vậy."
Giọng điệu lạnh lùng, khiến cho tất cả mọi người nhìn Hoàng Ngự Thịnh, đều giống như nhìn thấy tử thần!
Cho dù không phải là đối phó với bọn họ, mọi người đều cảm thấy kinh hãi
Không hổ danh là người mạnh nhất trong tất cả học sinh năm hai, thực lực này, cũng quá nghịch thiên rồi!
Chẳng trách mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truong-quan-doi-thieu-tuong-phuc-hac-thieu-day-do/1377594/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.