Bọn họ có thể!
Nếu Thiên Lạc có thể thoát khỏi danh hiệu phế vật, như vậy bọn họ cũng không phải kẻ hèn nhát!
Theo tiếng còi của Quý Phong, Thiên Lạc và Bắc Cẩm như đang phân cao thấp với nhau, đồng thời chạy vụt về phía trước.
Những học sinh ban C còn lại, cũng đều bước chân kiên định chạy theo.
“Đừng tự mình đa tình, tôi cũng không phải vì giúp cậu.” Bắc Cẩm chạy bên cạnh Thiên Lạc, không chút để ý nói.
Thiên Lạc nghiêng mắt liếc Bắc Cẩm một cái, không có biểu cảm gì.
Vốn dĩ cô cũng không tự mình đa tình có được không.
Chỉ là cô thật sự tò mò vì sao Bắc Cẩm đột nhiên cùng cô cổ vũ tất cả học sinh ban C.
“Tôi chỉ không muốn làm chủ nhiệm khoa chúng ta thất vọng. Mặc kệ thầy giáo khác nhìn ban chúng ta như thế nào, chủ nhiệm khoa trước nay đều không khiến ban chúng ta thất vọng, càng không cảm thấy chúng ta là ban phế vật.” Lúc Bắc Cẩm nói lời này, trên mặt lộ ra vẻ mặt lưu luyến chỉ có lúc tưởng nhớ người yêu mới có.
Thiên Lạc bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là như thế này.
Chỉ là, nhìn vẻ mặt Bắc Cẩm, Thiên Lạc lại ý thức được một sự thật.
Đó là Bắc Cẩm vậy mà lại thích chủ nhiệm khoa bọn họ!
Kế tiếp, hai người đều không nói gì nữa.
Thiên Lạc cố ý thả chậm bước chân, chạy tới chỗ tất cả học sinh bị bỏ xa phía sau.
“Cố lên! Mọi người đều có thể! Chỉ cần hôm nay kiên trì được, những người chờ xem ban C trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-truong-quan-doi-thieu-tuong-phuc-hac-thieu-day-do/1377526/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.