Chương trước
Chương sau
Chuyện trước đây Thiên Lạc ra tay với Kỷ Uy không chỉ truyền khắp học viện Huyễn Vũ, mà người của học viện Đế Sư cũng đều biết.
Nhìn Kỷ Cường chủ động nhảy ra gây sự trước mắt mình này, Thiên Lạc hoàn toàn không có bất kỳ hứng thú gì với người như vậy, hoàn toàn không nhìn Kỷ Cường, cứ cho như là nghe vài tiếng chó sủa.
Nhưng mà, Kỷ Cường nhìn thấy dáng vẻ lạnh nhạt này của Thiên Lạc, còn ngây thơ cho rằng Thiên Lạc là bởi vì sợ anh, mới sẽ lộ ra dáng vẻ này.
Lại bị dọa đến không dám nói lời nào, quả nhiên là tên hèn nhát!
Trước khi đến nơi này, ánh mắt Kỷ Cường cũng đã trở nên càng thêm kiêu ngạo, vỗ mạnh một cái lên bàn, trên mặt là nụ cười lưu manh vô lại, dùng ngón tay mạnh mẽ đâm đâm vào đầu Thiên Lạc.
Dùng sức lực rất lớn trực tiếp đâm đầu Thiên Lạc nghiêng sang mộtbên, trên tay Kỷ Cường còn đang không ngừng dùng sức, một bên mạnh mẽ đâm đầu Thiên Lạc, một bên càn rỡ cười lớn, "Không phải mày rất lợi hại sao, có bản lĩnh cho tao thấy mày lợi hại đến đâu nào! Cái loại vô dụng nhát gan mày!"
Khinh bỉ dùng ngón tay đâm đâm đầu, động tác không tôn trọng người như vậy, làm mọi người vây xem xung quanh đều không khỏi nghị luận sôi nổi, toàn bộ đều nói tên Kỷ Cường này quá ngang ngược rồi, quả thực không để ai vào trong mắt.
"Thiên Lạc, thằng nhóc mày quỳ xuống cho tao, xin lỗi em trai tao, nếu không, hôm nay ông đây đánh cho mày không ra được cửa lớn thư viện!" Sức lực của Kỷ Cường từ trước đến giờ rất lớn, tiếp tục tàn nhẫn đâm đầu Thiên Lạc đầykhinh thường, nhưng mắt thấy Thiên Lạc bỗng nhiên vươn tay ra, nắm ngón tay anh, mạnh mẽ dùng sức kéo ngược ra sau một cái!
Nhất thời, theo một tiếng ‘rắc" vang giòn, ngón tay Kỷ Cường trực tiếp bị bẻ gãy, làm Kỷ Cường phát ra một tiếng kêu rên ầm ĩ không khác gì lợnbị chọc tiết.
"Thằng khốn mày dám đánh tao...!" Kỷ Cường còn chưa nói hết, mắt Thiên Lạc đã đầy sát khí, mạnh mẽ giơ tay, gáy sách dày về súng ống trong tay liên tục nện trên mũi Kỷ Cường!
"A!" Cảm giác xương mũi của mình cũng sắp bị đập gãy, máu mũi Kỷ Cường giàn giụa tràn ra, mắt nổ đom đóm suýt chút nữa thì ngất đi!
"Tiên sư nó, tao giết mày!" Mắt Kỷ Cường cũngđã biến thành một mảnh đỏ đậm, cả người đều chìm trong tức giận, trực tiếp vung một đấm mạnh mẽ tới bên eo Thiên Lạc!
Cho dù không sử dụng hồn lực, sức lực Kỷ Cường cũng nổi tiếng là rất lớn, ở học viện Đế Sư cũng là người được đãi ngộ đặc biệt bởi vì mạnh mẽ, nếu như thật sự bị cú đấm này của Kỷ Cường đánh trúng, dù cho là một người đàn ông thành niên cũng sẽ lập tức bị đánh bại, không bò dậy nổi.
Người chung quanh đều có chút kinh ngạc thốt lên, sau đó mắt thấy động tác dưới chân Thiên Lạc từ từ tăng nhanh, cả người hầu như là trực tiếp vung nắm đấm vọt tới Kỷ Cường.
Nhìn động tác gần như tự sát của Thiên Lạc, mọi người vây xem đều liên tiếp thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Cuồng dã như vậy, quả thực chính là không muốn sống!
Mà lúc nắm đấm của Kỷ Cường mới đụng tới một chút da thịt của Thiên Lạc, sách dày cứng rắn trong tay Thiên Lạc, đã liên tiếp nện lên huyệt Thái Dương của Kỷ Cường!
Trong đầu nhất thời truyền đến một trận tiếng nổ vang, Kỷ Cường trợn mắt, cả người cũng mềm nhũn!
Lại là một hồi mạnh mẽ, dùng sách đập đầu Kỷ Cường, Thiên Lạc chợt thấy cả người Kỷ Cường run rẩy kịch liệt ngã trên mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.