Lần này xem tốn chút thời gian, lúc công chúa và Liễu Tương Cư đi ra từ Lang Vương phủ thì đã là một canh giờ sau.
Thật ra nếu có thể, công chúa vẫn muốn ở lại một lúc. Các tỷ tỷ của nàng đã lớn rồi, không chơi cùng nàng được, không ngờ sẽ gặp được tri kỉ trong phòng hạ nhân phủ Lang Vương. Tiểu nương này nói chuyện với nàng không kiêu ngạo không siểm nịnh, mỗi một câu đều nhập tâm như vậy, đều hiểu ý nàng.
Theo nàng thấy, tuy vận mệnh Quỳnh Nương nhiều chông gai, rơi từ trên mây xuống nhưng tài hoa bên trong đâu có thể để vải thô trâm mận che lấp? Xem qua tranh của nàng ấy rồi quay đầu tỉ mỉ đánh giá vị tiểu nương này, mỗi một cái nhăn mày hay mỗi một nụ cười đều mang theo ý vị riêng.
Trước khi đi Ung Dương công chúa thẫn thờ mà nghĩ: Không biết vào Tết Khất Xảo, trong một đống quan gia tiểu thư cẩm y hoa sam a dua nịnh hót, có thể tìm được một vị diệu nhân làm tri kỷ như vậy không.
Tuy muốn ở lâu một lát nhưng quản gia Lang Vương phủ âm dương quái khí vào viện ba lần, nhắc nhở Quỳnh Nương, bữa trưa Vương gia ăn không ngon, lúc này lại đói bụng rồi, làm nàng vội chấm dứt việc vặt vào phòng bếp nấu cơm.
Lời này rõ ràng là đuổi người đi, dù không hiểu chuyện đời nhưng công chúa cũng nghe hiểu, chỉ có thể lưu luyến không rời mà tạm biệt Quỳnh Nương.
Còn Liễu Tương Cư sau khi hộ tống Ung Dương công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602800/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.