Nghe xong lời này của Quỳnh Nương, phu phụ Thôi gia và cả Thôi Truyền Bảo tức giận không thôi đứng một bên đã cuống lên. Mấy ngày nay, để trang hoàng cửa hàng mà việc bán điểm tâm bị trì hoãn. Hơn nữa cửa hàng dưới Hoàng Sơn còn chưa khai trương, trong tay cũng phải có chút tiền dư.
Đống gỗ này căn bản không thể dùng, nếu dùng nó lên xà nhà, sớm hay muộn cũng sẽ sụp phòng gãy xà nhà, chẳng phải là lại mất tiền mua gỗ sao?
Vị được xưng là nhị gia kia thấy Quỳnh Nương yểu điệu dễ gạt, khiến người khác yêu thương, không khỏi sáng mắt lên, cười khà khà nói: “Tiểu nương này đúng là sảng khoái, có điều lời này khiến người nghe không hiểu, ta nhận bạc, nhà ngươi nhận hàng, có cái gì mà hối hận?”
Quỳnh Nương khẽ cười: “Ta mua là bởi vì phải lưu trữ bằng chứng, đến quan phủ cáo trạng Bạch gia các ngươi lấy hàng kém thay hàng tốt, bán gỗ đã hỏng bên trong cho các cửa hàng dưới Hoàng Sơn…”
Vị nhị gia kia là người lõi đời dãi nắng dầm mưa, lương tâm đã thành cặn bã rồi, chuyện mua bán trái lương tâm này cũng không phải lần đầu tiên, đâu có dễ bị doạ?
Hắn nhếch khóe miệng, chẳng hề để ý cười lạnh: “Tiểu nương cũng biết cửa nha môn mở về phía nào đúng không? Cứ việc đi cáo trạng! Hiệu buôn Bạch gia chúng ta không sợ cùng điêu dân các ngươi lên nha môn. Ngươi tình ta nguyện mua bán, ta lại không ép nhà ngươi mua gỗ, là các ngươi mắt kém, ham rẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602790/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.