Mấy ngày kế tiếp Lang Vương cũng không về doanh, chỉ sai người tiện thể nhắn cho Vương phi, bảo nàng yên tâm, sẽ không khiến nàng khó xử. Lời này làm người ta nghe hiểu thế nào được?
Mấy ngày sau, Quỳnh Nương nghe quân sĩ của quân doanh nói, mấy đội thương thuyền kia gặp bọn cướp.
Động tĩnh của bọn cướp thuyền thật sự lớn.
Nghe nói lúc ấy đạo tặc dùng cách tàn sát thuyền, đầu tiên là dùng túi da nước lặn xuống nước rồi mò lên, sau đó chém gãy cột buồm, dừng tốc độ thuyền, chúng đạo tặc còn lại tấn công lên thuyền, đuổi lái thuyền và người hầu trên thuyền đến một chỗ, giơ tay chém xuống, giết người vứt xác vào nước, sau đó vận chuyển hàng dọn rương, phân thuyền nhỏ chở đi, đến lúc đó chỉ còn lại mấy con thuyền trống và xác chết trôi khắp sông xuôi dòng xuống, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
Mấy đêm rồi Quỳnh Nương cũng chưa được ngủ ngon, thật sự không chịu nổi nữa liền đi chợ chuẩn bị tìm Công Tôn Vô Dịch, nói cho hắn biết tình huống của muội muội hắn.
Nhưng tửu lâu lại đóng cửa, hình như đã ngừng kinh doanh mấy ngày rồi, hỏi thăm khắp nơi cũng không biết lão bản ở đâu.
Người dưới tay Lang Vương sẽ không tới báo quân cơ và tình hình chiến đấu cho Quỳnh Nương, nhưng mà lúc Quỳnh Nương qua lại ở chợ thường nghe thấy người trong quán trà nhíu mày thổn thức nói về tình huống bi thảm ngày hôm đó.
Vùng ven hai bên bờ sông thường có vài người lột thi, chuyên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602583/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.