Lang Vương lập quân lệnh, Quỳnh Nương không tỏ ý kiến. Có điều sự xuất hiện của kiều nhi non nớt hằng mong ước đã hòa tan hiện thực lạnh lẽo khi phu thê hai người xa cách.
Dẫu sao Lang Vương trộm ra ngoài, không ở lâu được, hắn an ủi Quỳnh Nương một lúc, dặn dò đủ thứ việc nàng cần chú ý rồi rời khỏi vương phủ.
Quỳnh Nương luôn coi Lang Vương như thanh niên kiêu ngạo ngang ngược, chỉ là sau khi vào trong quân, thấy hắn nghiêm cẩn trị quân mới đổi cách nhìn. .
Hiện tại hắn nói không cần lo lắng chuyện bên thập hoàng tử, như vậy nhất định là đã có sắp xếp, Quỳnh Nương thử làm bản thân yên tâm, tạm thời không nghĩ đến những chuyện phiền lòng đó, an tâm dưỡng thai trong phủ.
Lang Vương phủ xảy ra chuyện, Thôi gia cũng biết, Lưu thị biết Vương gia bị giam cầm ở Hoàng Tự thì lập tức tới thăm nữ nhi.
Vừa vào cửa liền thấy Quỳnh Nương đang để thị nữ dọn mẫu đơn thược dược nàng trồng ngoài phòng đi.
Lưu thị tưởng nữ nhi phiền lòng, không thích nhìn hoa cỏ, bèn than thở: “Hoàng tử đó bị thương cũng không phải cố ý, chúng ta bồi thường nhiều bạc, có lẽ hoàng đế sẽ thả người?”
Nếu không phải thời cơ không đúng, Quỳnh Nương sẽ bị câu này của mẫu thân chọc cười, nàng nói: “Nương, không phải Vương gia làm hài tử nhà phú hộ đầu thôn bị thương mà có thể bồi thường bạc giải quyết riêng, đó là thiên chi kiêu tử, làm thủng da, tội nặng chém đầu.”
Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602558/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.