Quỳnh Nương vừa nghe đã hiểu, chắc người sáng suốt của Hình Bộ cũng là người Lang Vương sắp xếp.
Chiêu này của Lang Vương có thể nói là vừa hung hiểm vừa lớn mật, nếu bị nghi ngờ xuất xứ của phong thư kia, chẳng phải là biến khéo thành vụng sao?
Sở Tà nghe xong nghi ngờ của nàng cười lạnh một tiếng: “Chỉ sợ không có người tới hỏi, loại chuyện chết không đối chứng này còn phải nghi ngờ, chẳng lẽ bị bổn vương vu oan hắn? Bổn vương muốn xem rốt cuộc là ai!”
Ăn hết một đĩa hạt dưa nhỏ, Quỳnh Nương thấy hơi no, nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu không phải hôm qua ta trùng hợp phát hiện, vậy thập hoàng tử sẽ thế nào?”
Lang Vương chải mái tóc dài của hắn: “Dĩ nhiên là có bổn vương sắp xếp người cứu, nhưng nếu hôm qua Khê Quý Phi thật sự đè nàng xuống, làm thương ái phi và hài nhi của bổn vương, vậy lần này nhi tử nàng ta không chết đuối, chưa biết chừng sẽ có lần sau!”
Quỳnh Nương chợt giương mắt nhìn hắn, hắn khép hờ mắt, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong giọng nói lại lộ ra hàn ý không rét mà run.
Nàng bỗng nhớ tới lời Thượng Vân Thiên nói hắn sẽ hành thích vua, trong lòng run lên, cứ cảm thấy người bừa bãi như hắn nếu thật sự nổi tính, có lẽ là cái gì cũng làm ra được.
Nghĩ vậy, nàng thấy con đường phía trước có gió tanh mưa máu đang ẩn náu, vì thế giữ chặt cổ hắn, kéo hắn tới gần mình một chút, trịnh trọng nói: “Mặc kệ thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602312/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.