Liễu Bình Xuyên chua xót trong lòng nên nghĩ người khác chẳng có điểm nào tốt.
Phu thê Lang Vương ân ái trước mắt, chỉ cần không phải người mù thì đều không nhìn lầm.
Lúc ghen tuông của Liễu Bình Xuyên dần lui đi, phu thê người ta đã vào cửa cung.
Ngày tết trong cung sẽ không ấm áp tự tại như các phủ, Lang Vương chẳng thích chút nào.
Nhưng long ân của vạn tuế gia nặng, đặt vị trí của hắn cạnh long ỷ nên không thể ra sau điện tránh.
Trái lại thoạt nhìn Quỳnh Nương còn tự tại hơn Lang Vương.
Dẫu sao so sánh với tay ăn chơi nhàn tản như Lang Vương, Quỳnh Nương là khách quen hai đời của kinh hoa, nhân tình cao với các phủ trạch, vén mí mắt là thấy rõ.
Cho nên nàng ở bên cạnh nhắc Lang Vương vị trước mắt này là họ hàng thân thích liền xương liền thịt với phi tần nào.
Trong chốc lát, người tới tham gia yến hội trong cung hôm nay đột nhiên cảm thấy hình như Lang Vương nhiều hơn một tuổi, nhiều rèn luyện hơn nên hiền hoà thân thiết hơn bình thường.
Thậm chí có mấy người tự xưng là nhân sĩ thanh lưu một phái cũng dựa thế nói vài câu với Lang Vương. Ngày tết sẽ không thảo luận quốc sự, phần nhiều là lời thanh nhã như thi họa kim thạch.
Nếu nói cái khác có lẽ Lang Vương sẽ nhạt nhẽo, nhưng tranh chữ vốn là thế mạnh của hắn, thêm nữa thấu thành một bàn đúng là có chỗ giải thích độc đáo, Lang Vương cũng nguyện ý nói nhiều vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602308/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.