Hiển nhiên cô nương đó cũng nhận ra Liễu Tương Cư không nhận ra nàng ấy, gương mặt xinh xắn đột nhiên lộ ra ý cười giảo hoạt, nàng nắm bàn tay lại thành hình móng vuốt chim ưng, khoa tay múa chân đến dưới quần Liễu Tương Cư.
Sắc mặt Liễu Tương Cư biến thành màu đen, hắn đã nhận ra cô nương này là ai.
Có điều không ngờ “hắn” thật sự là nữ tử, hơn mặc nữ trang rất xinh xắn.
Ba sở binh sai hiệp trợ trói chặt áp giải mười mấy tên bắt cóc đi rồi, Thường Tiến tiến tới ôm quyền nói với cô nương kia và Liễu Tương Cư: “Liễu tướng quân, nhị cô nương, Vương phi nhà ta đang ở trà lâu phía trước cách đó không xa, cho mời hai vị rảnh rỗi lên nói chuyện.”
Vì thế hai người liếc nhìn đối phương một cái, sau đó đi theo Thường Tiến lên lầu.
Quỳnh Nương thấy bọn họ lên lầu bèn đứng dậy kéo tay nhị cô nương đến đánh giá từ trên xuống dưới: “Trước kia chưa từng thấy ngươi mặc xiêm y nữ, bây giờ cuối cùng cũng thấy, cố ý dẫn bắt cóc mắc câu, lá gan của ngươi cũng lớn quá đấy, sao không bàn bạc với ta, ít nhất ta sẽ phái thêm người giúp ngươi, tránh cho có sơ xuất!”
Bình thường nhị cô nương hiên ngang đã quen, nhưng hôm nay mặc đồ đỏ bị Quỳnh Nương nhìn lại không được tự nhiên, da mặt phiếm hồng, vội vàng chào hỏi ngắt lời Vương phi rồi nói với Vương phi muốn ăn. Quỳnh Nương cười chỉ mặt bàn, nhị cô nương không chút khách khí ngồi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2602300/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.