Ra khỏi Hoàng Tự, Lang Vương không hỏi Quỳnh Nương rằng Thái Hậu nói gì với nàng. Loại chuyện này, từ trước đến nay hắn tín nhiệm Quỳnh Nương, nếu nàng muốn nói, hắn sẽ nghe; nàng không nói, hắn cũng không hỏi.
Quỳnh Nương nghĩ lúc này phải nói hết với Lang Vương, lát nữa sẽ nói chuyện vô cùng quan trọng, không thích hợp ở Thôi phủ, Quỳnh Nương chủ động mở miệng muốn về phủ với Lang Vương.
Lang Vương vô cùng vui mừng, không ngờ một chuyến đến Hoàng Tự lại có hiệu quả, chẳng lẽ là Thái Hậu khuyên bảo nàng?
Vào vương phủ, Quỳnh Nương không kịp phong hoa tuyết nguyệt với hắn, nói lời Thái Hậu nói với nàng kỹ càng tỉ mỉ lại cho Lang Vương nghe, Lang Vương nghe xong trầm mặc một lúc lâu không nói gì.
Quỳnh Nương nói: “Lấy địa vị thân phận của Thái Hậu, không cần phải lừa gạt chúng ta, mọi lời đều là thật. Nếu vậy, đời trước của ta chàng phất cờ tạo phản có thể là bởi vì chuyện này.”
Ánh mắt Lang Vương thâm trầm, tuy rằng Quỳnh Nương nhắc đến kiếp trước vài lần, nhưng đột nhiên nghe nói hắn của kiếp trước lạnh lùng quái gở lại như là người xa lạ không quen biết.
Nếu kiếp trước, hắn không được báo trước mà biết về thân thế, lại hiểu lầm là Thái Hậu hạ lệnh hại chết mẫu thân, hắn sẽ làm thế nào? Hắn cũng không biết, nhưng có điều, hắn dám khẳng định, kiếp này dù hắn thật sự nghĩ Thái Hậu hại chết mẫu thân cũng sẽ không phải không quan tâm.
Dẫu sao hắn có thê tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2601964/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.