Liễu Tương Cư nhíu mày, hoang mang nói: “Ta đến Mạc Bắc, ngày thường luyện binh, rất ít khi xuất binh doanh. Nếu nói đến kẻ thù thì ta có trừng phạt thay vài chủ quan thiếu nợ và quan quân luyện binh bất lợi, có điều bọn họ đều không liên quan đến chuyện này. Thứ nhất đều là việc nhỏ, chưa đến nỗi thù hận, thứ hai là bọn họ cũng không có năng lực này.”
Lang Vương gật đầu, nói: “Chuyện hạ độc hôm nay, đối phương giết ngươi để trừ hậu hoạ, nếu không phải trả thù, vậy đó là giết người diệt khẩu. Ngươi đã khám phá ra bí mật gì sao?”
Liễu Tương Cư nghĩ ngợi, nói: “Bình thường không gặp phải chuyện đặc thù gì. Có điều lúc công chúa Hung nô dây dưa với Công Tôn nhị cô nương có dẫn nàng ấy đến một hẻm núi sâu, ta đuổi theo đến đúng lúc công chúa Hung nô nói núi của nơi này đủ để làm Hung nô giàu có và cường đại, ngữ khí vô cùng tự hào…”
- -----
Nói đến đây, Liễu Tương Cư nhớ lại một chút: “Sau đó bởi vì tò mò với lời nói của công chúa kia nên ta quay lại nơi đó một lần nữa, phát hiện người Hung Nô dựng một cái giá đấu bằng sắt ở trên núi. Có điều sau đó ta bị người Hung Nô phát hiện, còn phái người đuổi theo, chỉ là ta biết rõ địa hình nên đi vòng qua khe núi, tránh thoát bọn họ. Có điều ngày hôm sau người Hung Nô đến cầu hôn rồi trở mặt xâm chiếm… Lúc thông báo, chủ soái nói là thảm thiết, thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/2601920/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.