Sở dĩ mục đích chính của họ khi lên ngôi làng trên núi này là để cung cấp những thiết bị và vật dụng cần thiết.
Không biết là do nguyên nhân nào Tưởng Thiên Dịch còn chuẩn bị thêm quà vặt để tặng cho những trẻ em ở vùng núi hẻo lánh này.
Nhưng dù lí do gì thì những người ở nơi đây cũng rất biết ơn Tưởng Thiên Dịch và đoàn người tình nguyện của anh.
Vì Cố Tuyết Nhi đang mang thai nên cô chỉ việc ngồi ở ngoài cửa nhìn anh và những người khác phát quà bánh cho những đứa trẻ.
Khi đang mải mê nhìn Tưởng Thiên Dịch một cách đăm chiêu,đột nhiên một đứa bé với đôi mắt tinh ranh đi lại gần cô:" Chị xinh đẹp,sao chị lại một mình ngồi ở đây vậy?"
Nghe thấy giọng nói nhỏ nhỏ của đứa bé,Cố Tuyết Nhi cúi đầu nhìn cô bé với bộ quần áo lắm lem nhưng lại sạch sẽ đến lạ.
Thấy Cố Tuyết Nhi không trả lời,cô bé lại nói tiếp" Có phải là không ai chơi với chị không?Được thôi,để Nha Nha chơi với chị nhá?"
Cố Tuyết Nhi bật cười,xoa đầu cô bé" Cũng được,vậy Nha Nha muốn chơi trò gì với chị nè?"
Tuyết Nhu điểm danh số lượng học sinh,thấy thiếu một học sinh thì vô cùng sốt ruột định kêu người đi tìm đứa bé thì quay ta đã thấy đang đứng nói chuyện cùng bà Tưởng.
Tuyết Nhu hốt hoảng đi nhanh ra ngoài,kéo đứa bé về phía mình" Bà Tưởng,làm phiền phu nhân quá"
Cố Tuyết Nhi nhìn Bạc Hề Nhu trong tay Tuyết Nhu thì cất tiếng" Không có gì.Tôi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-toi-quyen-ru-anh-trai-cua-ke-thu-/3576647/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.