Trên giường bệnh, Cố Dã từ từ mở mắt ra. Hắn vẫn còn sống sao?
Nhưng hắn làm sao mà còn sống được trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy. Vào khoảnh khắc cuối cùng, khi hắn nhắm mắt lại có cảm giác rằng kết cục đã được định đoạt.
Vậy mà không ngờ khi mở mắt ra, hắn lại ở trong bệnh viện.
Cố Dã lập tức bật dậy, rút dây truyền dịch ở trên tay ra. Trước tiên hắn cử động đầu, sau đó cử động tay chân, đều không có vấn đề gì lớn. Chẳng qua trên cánh tay và cẳng chân có trầy da một chút, những chỗ này đều được băng bằng băng gạc, đáng ra phải cần bác sĩ điều trị.
Cố Dã không thể không mỉm cười, hắn sống dai quá đi, bị như vậy rồi mà vẫn chưa chết được.
Ngay khi Cố Dã đang nghĩ về điều đó thì một âm thanh trong trẻo vang lên, "Bệnh nhân giường một, cậu vẫn chưa truyền dịch xong, vì sao cậu lại rời giường?"
Cố Dã cảm thấy âm thanh vừa rồi có chút quen thuộc nhưng không thể khẳng định được mình đã nghe thấy ở đâu. Ngẩng đầu lên thì thấy một nam bác sĩ O đeo khẩu trang trông rất trẻ tuổi đang cằn nhằn.
Cố Dã cảm thấy cảm giác quen thuộc này lại đến, hắn nhìn bác sĩ rồi hỏi: "Chúng ta có quen nhau không?"
Cố Nguỵ liếc qua Cố Dã rồi lại liếc qua khu phòng bệnh VIP, nói: "Tôi không biết! Làm sao mà một bác sĩ thực tập như tôi lại quen biết với một công tử nhà giàu như cậu?"
Nơi Cố Nguỵ thực tập là khoa phòng VIP. Đúng như tên gọi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-qua-khu-de-yeu-em/259143/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.