“Các anh cứ ngồi tự nhiên”.
Diệp Tinh Quang đành phải nắm tay Mộ Diệc Thần đi vào ngồi trên sofa.
Đáy mắt vốn u ám của anh, hiện lên một ý cười, nắm chặt tay cô không chịu buông.
Quả là dáng vẻ ưu nhã cao quý.
Mộ Nam Phong không khỏi rùng mình, chỉ dám mắng một câu trong lòng: Biến thái!.
Tìm một chỗ ngồi ở phía đối diện, vô tình nhìn thấy kính cửa sổ bị vỡ, liền hỏi: “Chị dâu. cửa sổ sao lại bị vỡ vậy?”
Diệp Tinh Quang đưa tay còn lại lên trán, ngước mắt lên và nói qua loa: “Ngày trước tôi vô tình đụng phải, vẫn chưa kịp cho người sửa lại.”
Mộ Nam Phong: “......!!!”
What?
Loading...
Vô tình?
“Ai zô, ai zô!! Chị dâu, em hiểu em hiểu, thật ra chị không cần lo lắng trái tim bé nhỏ này của em không chịu nổi đâu, ha ha ha~”
Xem ra anh trai mình vẫn mạnh mẽ lắm.
Kịch liệt như vậy.
Anh ta đã xúi giục anh trai mình cứ trực tiếp làm chuyện đó, chiếm được thân thể là tốt hơn tất cả!
Mộ Nam Phong đột nhiên có bộ dạng cợt nhả như tú bà ở Di Hồng Viện phất một tay trước mặt cô, đồng thời ánh mắt hiện lên vài tia ái muội.
Dáng vẻ cợt nhả đó như là muốn ngồi lên đỉnh đầu người khác.
Gân xanh trên trán Diệp Tinh Quang lại nổi lên.
Cái đồ thiểu năng trí tuệ này!
Anh ta lại hiểu cái gì chứ?
Vốn đã yên lặng từ lâu, lại nghe thấy câu này Bồ công anh cười ngất ngưởng: “ Ha ha ha ha ha ha ha ha, a ha ha ha ha ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-mo-thieu-quan-tam-chut-di/1773786/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.