Bên vợ chồng Lưu Chí Viễn còn chưa lấy lại tinh thần từ thái độ của Diệp Tinh Quang. Một đôi nam nữ trung niên khác thì không yên lặng nổi nữa.
Người phụ nữ nhìn Diệp Tinh Quang với ánh mắt mang theo vài phần dữ tợn, trên gương mặt cao quý hiện lên một tia chán ghét, khinh thường.
“Diệp Tinh Quang, xét về vai vế, cô còn phải gọi Diệc Khả là chị. Ai cho cô lá gan dám đẩy con gái tôi xuống lầu?”
Mẹ của Lưu Diệc Khả, Kiều Lệ, bảo dưỡng rất tốt, trông rất trẻ, cả người bà ta mang theo sự kiêu ngạo và đắc ý của một bà chủ giàu có.
Tất nhiên là bà ta miệt thị người không có thân phận địa vị như Diệp Tinh Quang.
Lưu Chí Viễn chỉ là bà con nghèo của nhà bà ta, luôn bám lấy nhà bà ta mới có thể sống.
Họ đương nhiên không đắc tội nổi với loại phụ nữ có tiền có thế như Kiều Lệ. Lưu Chí Viễn không nhịn được, lại lôi uy phong gia trưởng của mình ra, quát cô: “Diệp Tinh Quang, còn không mau xin lỗi bác gái?”
Mấy đứa học sinh còn nhỏ tuổi bị một người đàn ông lớn tuổi nổi trận lôi đình dọa cho nhảy dựng.
Nhưng là một đứa trẻ 17 tuổi thật sự coi mình là nhỏ không địch lại lớn?
Mặt Diệp Tinh Quang không đổi sắc, ánh mắt nhìn ông ta lạnh lùng và cao ngạo.
“Đồ tạp chủng.”
Nhìn khuôn mặt đẹp quá mức của Diệp Tinh Quang, Kiều Lệ căm giận cắn môi, tự chửi thề một câu.
Con ngươi của Đường Mỹ Lăng vừa động đậy liền tiếp lời nói: “Dì Kiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-mo-thieu-quan-tam-chut-di/1773730/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.