Cận Cúc liền nói luôn một hồi, rốt cuộc cảm thấy ngực thoải mái hơn chút. Bà cầm lấy thẻ ngân hàng hả hê mà nhìn cô. Cô gái phía đối diện ngây ngốc ngồi yên, đôi mắt hơi đỏ, nhìn hơi giống một con thỏ chuẩn bị cắn người. " Không đươc nói anh con như thế! Thẩm mau trả lại thẻ ngân hàng cho con!"
Cận Cúc sao có thể trả lại cho cô? Thấy dáng vẻ của Tư Hoa Niên bà cũng không nói những lời khó nghe nữa, nhưng cứ như vậy từ bỏ thì bà lại không cam lòn, liền thay đổi ngữ khí mà tận tình khuyên bảo:" Tiểu Niên, không phải là thẩm thẩm nhiều lời, chính con cũng nên để ý vài phần. Ba mẹ con để lại một công ty lớn như vậy, con lại một chút cũng không đụng tay? Đừng để kết quả cuối cùng bị Tư Tấn lừa đi là được."
“…… Thẩm, nên xem lại, mình là ai?” Tư Hoa Niên ngẩng cao khuôn mặt nhỏ, gằn từng chữ một nói, “Nếu không nhờ anh ấy, thời điểm ba mẹ con chết, công ty cũng chẳng còn. Cho nên, nếu anh ấy thật sự muốn, con cũng chẳng ngại mà đem cho."
“Con, con...” Cận Cúc bị lời của cô mà nghẹn họng nhìn trân trối. Đấy chính là trên cả chục tỷ đó! Nước chảy phù sa cũng không chảy ruộng ngoài, vậy mà con nhóc chết tiệt này không phải đầu óc bị cháy hỏng rồi, nên muốn chắp tay nhường cho một đứa không cùng huyết thống cơ chứ!
Tư Hoa Niên rũ mắt xuống lộ ra hàng mi thật dài, cô chỉ cảm thấy hôm nay đồng ý gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-ve-de-om-anh/3092429/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.