Hạ Bối ở bên cạnh anh không hề rời một bước, một phần lo lắng cho anh một phần anh là người thân duy nhất của cô trên đời nếu anh có mệnh hệ gì cô cũng sẽ không sống nỗi. Ở bên cạnh anh rồi thiếp đi lúc nào không hay đến khi tỉnh lại thì đã thấy mình nằm ở trên giường rồi, bên cạnh cũng không thấy anh đâu, cô có chút hoảng loạn vội chạy ra ngoài, nơi đầu tiên cô đến là thư phòng vì cô biết anh hay đến đó, quả thật anh đang ở đây khoác lên người một chiếc áo màu trắng không gài nút để lộ cơ thể hoàn mỹ của mình, trên bụng quấn băng vải, máu thấm ra bên ngoài một ít
" Anh đang bị thương, không nên quá sức "
Hạ Bối nhỏ giọng đứng ở trước mặt nhìn anh, đôi mắt lộ rõ vẻ lo lắng, chân trần trên nền đất, mái tóc không được chải chuốt gọn gàng lộ rõ sự vội vã, anh có hơi tức giận mạnh mẽ bế cô ngồi lên bàn
" Đêm qua em dùng này để hù dọa mọi người "
Lục Cảnh Thâm vừa nói vừa giơ miếng thuỷ tinh lên cho cô xem, Hạ Bối không hối hận chỉ là cô không suy nghĩ thấu đáo chỉ sợ anh có chuyện xấu xảy ra nên cô mới dùng cách này để ở bên cạnh anh, cô cúi gầm mặt không nói gì, tay thì vô thức xoa xoa chiếc nhẫn. Nhưng mọi chuyện cô làm vì lo cho anh mà không lẽ không được cảm thông còn bị mắng
" Em... "
Hạ Bối muốn phản bác nhưng khi nhìn thấy nhành hoa hồng vàng thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-tieu-kieu-the-cua-ong-trum-mafia/956195/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.