Ngồi ở ngoài vườn vừa có thể thư giãn vừa có thể ngắm những loài hoa xinh đẹp, bà đã nghe Tử Vy nói lại bệnh tình của cô con dâu bé nhỏ này rồi nhưng bà vẫn chưa tin lắm nên phải test một chút
" Bối Bối, mẹ có thể gọi con như vậy được chứ? "
Hạ Bối khẽ gật đầu, cô thích cách gọi này gần gũi và do anh cũng từng gọi cô như thế
" Mẹ có bốn câu hỏi dành cho con, nếu con không muốn trả lời có thể bỏ qua được chứ?"
Hạ Bối không hiểu có chuyện gì nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Nhận được đồng ý của cô Khương Thanh bắt đầu vào việc, sự nghiêm tức này là Hạ Bối có chút hồi hợp cũng không biết là những câu hỏi gì nữa, vút ve chiếc nhẫn để có thể bình tĩnh hơn
" Bối Bối con có thể kể về quá khứ của con cho mẹ biết không?
Nhắc đến quá khứ đó là nỗi đau không thể nào chữ lành, những hình ảnh cứ hiện lên trong đầu làm cô muốn ngạt thở, hơi thở có chút dồn dập, mở to đôi mắt cố giữ lấy lại bình tĩnh, muốn trả lời nhưng dường như có cái gì nghẹn ở cổ làm cô không thể nói, miệng cứ mấp máy mãi, cơ thể bất giác run rẩy
Khương Thanh nhìn thấy biểu hiện này của cô liền biết ngay quá khứ không được tốt đẹp mấy, bà liền chuyển sang câu hỏi khác
" Gần đây thì sao?"
Ngay lập tức Hạ Bối liền thay đổi sắc mặt, khó chịu đến nỗi tay nắm lấy cổ áo cố giữ lấy bình tĩnh, những hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-tieu-kieu-the-cua-ong-trum-mafia/956190/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.