Căn phòng to lớn tĩnh lặng, màn đêm bao trùm chỉ còn lại ánh trăng mờ ảo le lói qua cánh cửa sổ, trong góc khuất của bóng đêm một thân hình to lớn nhẹ nhàng đi đến chả có một tiếng động, nhìn cô gái nhỏ ngủ trên chiếc giường lộ gò má sưng đỏ, cúi người bàn tay to lớn vút mái tóc mượt mà ra phía sau dùng ánh mắt sâu hút nhìn cô gái nhỏ
Anh đã nghe người hầu kể lại sự việc hôm nay, bọn họ lại canh thời cơ anh không có ở nhà ra tay với cô, đúng là một lũ chó chết mà, anh tức đến nghiến răng hận không thể phá nát cái nhà đó ra từng mảnh khiến họ phải nằm ở ngoài đường vất vơ vất vưởng xin ăn, dám đến nhà anh còn đánh vợ anh
Hạ Bối cảm thấy má có chút lành lạnh, mi khẽ run run, mơ màng mở mắt, có chút ngạc nhiên, hôm nay anh về sớm hơn mọi ngày, có chút vui bàn tay nhỏ nhắn áp lên mu bàn tay anh cười híp cả mắt quên hết chuyện lúc sáng
" Anh về lúc nào vậy? Sao không gọi em dậy "
Lục Cảnh Thâm nhìn cô, chính cái khuôn mặt ngây thơ này đôi mắt long lanh to tròn làm cho anh không nỡ trách cũng không nỡ nóng giận chỉ có thể dịu dàng chờ cô nói ra
" Tôi mới về thôi thấy em ngủ say nên không nỡ đánh thức, Hôm nay có xảy ra chuyện gì không?"
Anh muốn chính miệng cô gái nhỏ này nói cho anh nghe, nói hết nỗi lòng của mình vui vẻ mà tựa vào vai anh để anh bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-tieu-kieu-the-cua-ong-trum-mafia/956182/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.