_Chuyện này, ta không dám..!!
Quản gia Hàn khó xử mà lên tiếng, ông biết anh là người rất quy tắc nên không muốn làm trái ý..
_Bác cứ yên tâm cháu sẽ nói chuyện này lại với anh ấy..!!
Như hiểu rõ suy nghĩ của quản gia Hàn, cô vội lên tiếng như để bác yên tâm mọi chuyện đã có cô giải quyết..
_Vậy được, nếu không còn việc gì căn dặn ta xin phép lui vào trong làm việc..!!
_Dạ, bác cứ đi làm việc đi, cháu sẽ đợi anh ấy về ạ..!!!
Sở Diệu Linh nghĩ Hàn Hạo Dương có việc quan trọng cần giải quyết nên không muốn làm phiền..
Một mình đi dạo vòng quanh biệt thự, ngắm khung cảnh nên thơ tuyệt đẹp, ngồi lên cái xích đu trong vườn ngắm nhìn những bông hoa xinh đẹp thua nhau nở rộ mà khoe sắc..
Ánh nắng buổi chiều dịu nhẹ làm sao, những tia nắng đỏ hoàng hôn như bao trùm khắp mọi nơi, làn gió nhè nhẹ thổi bay từng sợi tóc mai của người con gái..
Tạo nên một khung cảnh bình yên đến lạ, Sở Diệu Linh được sống thật với chính mình, không cần phải lúc nào cũng tỏ ra là mình mạnh mẽ..
Bây giờ bên cô đã có anh, người luôn yêu thương, quan tâm và chìu chuộng, tất cả như một giấc mơ nếu có thể cô cũng không muốn tỉnh lại, chỉ muốn mãi chìm đắm trong giấc mơ đẹp này...
Kiếp trước là người sống trong cô độc, không hiểu thế nào là tình thân của gia đình, tình yêu nam nữ, những thứ đó quá xa vời với cô..
Bây giờ cô là Sở Diệu Linh, tiểu thư Sở gia, cô phải sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-phu-nhan-cua-han-thieu/402714/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.