🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 Bây giờ mới qua vài năm, thời gian này thực lực của Diệp Tinh đãng lẽ không thay đổi nhiều. 

 "Rất đơn giản". 

 Diệp Tinh vẫn chưa trả lời, Tiểu Hắc trên vai của hắn lại dương dương tự đắc nói: "Vì ông ta sợ Diệp Tinh". 

 "Sợ?" 

 Nghe xong, ánh mắt Hắc Long Diệt Thương càng ngờ vực. 

 Ông ta không nhịn được hỏi: "Bây giờ thực lực của Diệp Tinh ở cấp độ nào?" 

 Dường như trong thời gian vài năm ngắn ngủi, thực lực của Diệp Tinh lại thay đổi lớn rồi. 

 "Vô địch Thế Giới Cảnh". 

 Tiểu Hắc đắc ý, nó nhanh chóng kể lại từ đầu đến cuối chuyện trước đây hắn tranh đoạt chuôi kiếm kiếm Tru Thiên, hơn nữa kể hoàn toàn đầy đủ. 

 "Thực lực vô địch Thế Giới Cảnh, nghiền ép Liệt Không Long đời đầu, đối đầu cuộc công kích của hơn mười vị cường giả Thế Giới Cảnh đỉnh phong, mạnh mẽ có được chuôi kiếm kiếm Tru Thiên..." 

 Hắc Long Diệt Thương nhìn Diệp Tinh, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc. 

 Bây giờ thực lực của Diệp Tinh đã đạt đến cấp độ này rồi? 

 Ông ta còn nhớ lần đầu tiên gặp Diệp Tinh, thực lực Diệp Tinh rất yếu, thậm chí không đến được Bất tử cảnh, hoàn toàn giống những gì sâu róm nói, không thể chịu nổi dao động khí thế của ông ta. 

 Thế nhưng trong thời gian ngắn, thực lực của Diệp Tinh đã vượt qua ông ta? 

 Thực lực của ông ta chẳng qua ở Thế Giới Cảnh đỉnh phong, vẫn là Thế Giới Cảnh đỉnh phong bình thường. 

 Vừa nãy thực lực tên cường giả kia không thua ông ta, thậm chí đã vượt qua ông ta, nhưng lại bị Diệp Tinh trực tiếp dọa bỏ đi. 

 Mới ngủ một giấc, dường như mọi chuyện đã thay đổi nhiều. 

 "Hì hì, lão gia hỏa, bây giờ ngươi không phải là đối thủ của Diệp Tinh". Tiểu Hắc cười hì hì nói. 

 Nó nhớ những ngày tháng trước đây bị Hắc Long Diệt Thương dạy bảo, trong lòng còn ghi hận. 

 "Được rồi, Tiểu Hắc". 

 Diệp Tinh ngắt lời Tiểu Hắc, bỗng nhiên xung quanh lại có hai cường giả Thế Giới Cảnh đỉnh phong đến, thế nhưng nhìn thấy cảnh tượng nơi này, hai vị cường giả này lại nhanh chóng rút lui. 

 Mặc dù mục tiêu của hai vị cường giả này là Hắc Long Diệt Thương. 

 Nghe xong, Hắc Long Diệt Thương lắc đầu nói: "Trước đây ta thích cắn nuốt, trong trận chiến tuyển chọn vô số thiên tài, cắn nuốt thiên tài của nhiều thế lực, bây giờ những sinh mệnh này đều là những thế lực khi đó". 

 Trong lời ông ta đầy vẻ bất đắc dĩ. 

 Giống như đi vào nơi này, nhìn thấy đám kiến, tiện tay giẫm chết vài con. 

 Sau đó khi ngủ một giấc, nhiều con trong đám kiến sót lại trưởng thành lên, thậm chí phát triển đến cấp độ mạnh hơn ông ta. 

 Có thể tưởng tượng trong lòng cảm giác ra sao. 

 "Cắn nuốt?" 

 Nghe xong, Diệp Tinh và Tiểu Hắc liếc nhau. 

 Chẳng qua Hắc Long Diệt Thương quả thực thích cắn nuốt sinh mệnh, thấy hiện giờ đám cường giả Thế Giới Cảnh đỉnh phong, nhóm thế lực lúc đầu Hắc Long Diệt Thương đắc tội ước chừng không phải thế lực nhỏ. 

 Đương nhiên, tranh đấu giữa các đại thế lực trong vũ trụ, sát hại là chuyện bình thường, mạnh được yếu thua, điều này vốn dĩ là bản chất của vũ trụ. 

 Đương nhiên Diệp Tinh đứng về phía Hắc Long Diệt Thương. 

 Hắc Long Diệt Thương nhìn về Diệp Tinh, ánh mắt thay đổi, cười hì hì nói: "Diệp Tinh, bây giờ thực lực của ngươi mạnh như vậy, ta đi theo ngươi, làm đám cường giả kia khiếp sợ". 

 Nghe xong, Diệp Tinh cười nói: "Đại ca Diệt Thương cứ việc đi theo". 

 Lúc đầu nếu không phải Diệt Thương xuất hiện, ước chừng phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới của hắn đã bị Li Thất phá hủy, trong lòng cảm kích. 

 "Tiểu tử thối ngươi có nghĩa khí". Ác Long Diệt Thương cười ha ha, gật đầu thỏa mãn. 

 Thời gian này liên tục bị truy sát, ông ta xác thực có hơi nhếch nhác, trong lòng chắc chắn muốn kết thúc tình cảnh này. 

 Nhìn về Diệp Tinh, ánh mắt Hắc Long Diệt Thương thay đổi, thình lình giống như nhớ tới điều gì, liền nói: "Tiểu tử Diệp Tinh, thấy ngươi nói nghĩa khí như vậy, ta nói cho ngươi nghe một tin tốt". 

 "Tin tốt?" 

 Nghe xong, trong lòng Diệp Tinh dao động. 

 "Tin tốt gì? Mau nói đi, mau nói". 

 Diệp Tinh còn chưa mở lời, Tiểu Hắc bên cạnh nghe lời nói của Hắc Long Diệt Thương liền vội vàng nói, trong ánh mắt lộ vẻ hiếu kì. 

 Hắc Long Diệt Thương không nói tiếp, lại chuyển đề tài: "Diệp Tinh, hiện giờ đỉnh Thôn Phệ của ngươi thiếu bao nhiêu?" 

 "Còn thiếu?" Diệp Tinh sững sờ, chẳng qua giống như nghĩ đến điều gì, ánh mắt sáng lên, liền nói: "Có lẽ còn thiếu một phần năm". 

 Trước đây hắn ở trong vũ trụ ban đầu thu thập vô số mảnh vỡ, nhưng vẫn không làm đỉnh Thôn Phệ hoàn chỉnh. 

 "Một phần năm?" Hắc Long Diệt Thương nghĩ một hồi, nói: "Có lẽ không sai biệt lắm". 

 Nghe xong, ánh mắt Diệp Tinh léo lên, ánh mắt nhiệt huyết nhìn Hắc Long Diệt Thương. 

 "Cái gì mà không sai biệt lắm, lão gia hỏa, mau nói đi". Bên cạnh, Tiểu Hắc thúc giục nói. 

 Nghe lời của Hắc Long Diệt Thương, sắc mặt Diệp Tinh đột nhiên mừng rỡ, vội nói: "Đại ca Diệt Thương, vị cường giả kia là ai?" 

 Đỉnh Thôn Phệ, đó là bảo vật cường đại thứ bảy trong danh sách Thánh vật hỗn độn, thậm chí thứ tự còn cao hơn Thời Không Châu và gương Vận Mệnh. 

 Bây giờ nó ở trạng thái không hoàn chỉnh, còn thiếu một phần năm. 

 Trên thực tế, uy năng bất kì bảo vật nào ở trạng thái hoàn chỉnh đều rất mạnh, nếu ở hình dáng khiếm khuyết, có thể uy năng vẫn chưa tới một phần mười của bảo vật.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.