Chương trước
Chương sau
 Trên một bình nguyên khổng lồ, lúc này có mấy cường giả yên lặng bay trên không. 

 Ong... 

 Vào lúc bọn họ tới một nơi, trong hư không trước mắt bỗng nhiên có rất nhiều dao động kỳ dị lóe lên, sau khi những dao động này lóe lên, bỗng nhiên lại có rất nhiều tin tức nổi lên. 

 "Những tin tức này là?" 

 "Thế giới nguyên mẫu? Vậy mà nơi truyền thừa thế giời nguyên mẫu mà một cường giả vô địch thế giới cảnh đặc biệt để lại." 

 "Không thể tin nổi." 

 "Đáng tiếc, hơn trăm nghìn vũ trụ người lĩnh ngộ thế giới nguyên mẫu vô cùng ít, nơi này chỉ có ích với bọn họ." 

 Trên mặt mấy vị cường giả này có sự ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng sau đó lại thất vọng lắc đầu một cái. 

 Mà sau khi bọn họ rời đi, tin tức nơi này cũng "vô ý" truyền ra ngoài. 

 ... 

 "Ba!" 

 Trong điện thứ chín, Diệp Tinh đang đi, Diệp Lân phía xa nhanh chóng đi tới, hưng phấn gọi. 

 "Tiểu Lân, không tệ, cuối cùng cũng đạt tới bất tử cảnh." Nhìn Diệp Lân, Diệp Tinh vỗ vai cậu ta một cái, gật đầu cười. 

 Thiên phú tu luyện của Diệp Lân chỉ có thể coi là bình thường, nhưng tu luyện mấy nghìn năm đạt tới bất tử cảnh, đây đã là rất tốt rồi. 

 “Nếu còn không đạt tới, con sẽ xấu hổ mà chết." Diệp Lân lắc đầu cười khổ. 

 Cha mẹ cậu đều là người lợi hại, hai người em gái lại không tầm thường, chỉ có cậu ta là một Chân Linh Cảnh yếu đuối. 

 Toàn bộ Hư Thần tông, thu nhận đệ tử yếu nhất đã là đạo chủ cảnh, cho dù là hiện tại, thực lực của cậu ta cũng là yếu nhất. 

 Dưới hoàn cảnh này, Diệp Lân không thể không điên cuồng tu luyện. 

 "Diệp Tinh." Phía xa, Lâm Tiểu Ngư cười đi tới. 

 "Ba ba." tiểu Bảo Nhi vui sướng lập tức xông vào trong ngực Diệp Tinh, tiểu Đồng sau lưng hơi có vẻ điềm đạm nho nhã. 

 Nhìn người nhà mình, trên mặt Diệp Tinh nở nụ cười ôn hòa. 

 Đây là người thân của hắn, là những người hắn quan tâm nhất, cũng là người mà lòng hắn muốn bảo vệ nhất 

 "Diệp Tinh!" 

 Đúng vào lúc này, phía ngoài cung điện bỗng nhiên truyền đến một giọng nói. 

 "Điện chủ Nguyên Hàn?" Nghe thấy giọng nói này, mấy người Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư lập tức đi ra ngoài. 

 Không có bọn họ cho phép, Nguyên Hàn cũng không cách nào tiến vào điện thứ chín. 

 Bên ngoài cung điện, trên mặt ông già Nguyên Hàn mang theo nụ cười, nhìn về phía mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư. 

 "Điện chủ Nguyên Hàn, có chuyện gì vui sao?" Diệp Tinh nhìn Nguyên Hàn, cười hỏi. 

 Không có việc gì quan trọng Nguyên Hàn cũng sẽ không tới nơi này. Nhìn biểu tình trên mặt ông già, hẳn là có việc tốt gì đó. 

 "Ha ha, quả thật có chuyện vui cực lớn." Nguyên Hàn cười to nói. 

 Ánh mắt ông ta nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, nói: "Trước đó ở trên bình nguyên Khôi Nham bỗng nhiên xuất hiện một vùng đất cơ duyên." 

 "Vùng đất cơ duyên?" mấy người Diệp Tinh cũng đang nghe. 

 "Mà vùng đất cơ duyên này là thế giới nguyên mẫu mà một vị cường giả để lại." Ông già Nguyên Hàn tiếp tục nói. 

 "Thế giới nguyên mẫu?" Nghe vậy, Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nhìn nhau một cái, có thể thấy trong mắt đối phương có chút nghi ngờ. 

 "Vị cường giả đó là cường giả vô địch thế giới cảnh Không Nguyên, nghe đồn ông ta có nghiên cứu rất sâu về thế giới nguyên mẫu, có điều không có bí tịch tương ứng truyền ra, nói không chừng vùng đất cơ duyên do Không Nguyên lưu lại đó có liên quan tới thế giới nguyên mẫu." 

 Nguyên Hàn cười nói. 

 Thế giới nguyên mẫu rất kỳ dị, đều là bỗng nhiên xuất hiện, có thể khiến cho người ta nhanh chóng đạt tới thánh hoàng cảnh, nhưng hiểu biết của mọi người với nó lại chẳng có bao nhiêu. 

 Cho dù sau này đạt tới thánh hoàng cảnh, thế giới nguyên mẫu này vẫn tồn tại như cũ, nhưng lại hoàn toàn mất đi tác dụng, không biết rốt cuộc còn có thể làm gì, có loại cảm giác để lại thì vô dụng, bỏ thì lại tiếc. 

 Có điều rất nhiều cường giả có hứng thú với thế giới nguyên mẫu, bọn họ cảm thấy chắc chắn thế giới nguyên mẫu còn có rất nhiều tác dụng mạnh mẽ khác. 

 Nếu như nghiên cứu thông suốt, có thể nhanh chóng nắm giữ thế giới nguyên mẫu, nói không chừng có thể khiến cho thế lực của mình sinh ra mọ lượng lớn thành viên thánh hoàng cảnh. Nếu như vậy thì quá nghịch thiên. 

 Vậy nên, vùng đất cơ duyên mà cường giả vô địch thế giới cảnh Không Nguyên để lại đó chắc chắn có sức hấp dẫn rất lớn với cường giả có thế giới nguyên mẫu, mà cũng có sức hấp dẫn cực lớn với những người khác. 

 "Lâm Tiểu Ngư ngươi có thế giới nguyên mẫu, nếu có hứng thú, ngược lại là có thể đi thăm dò một phen." Ông già Nguyên Hàn cười nói. 

 "Được rồi, ta tới nơi này chủ yếu chính là thông báo chuyện này." 

 Nói mấy câu, Nguyên Hàn không nói thêm gì nữa, trực tiếp rời khỏi nơi này. 

 "Diệp Tinh, di tích này... Có phải Côn đế làm hay không ra?" Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, không nhịn được nói. 

 "Có khả năng này!" Diệp Tinh gật đầu một cái, sắc mặt hơi âm trầm. 

 Không Nguyên là cường giả vô địch thế giới cảnh, cũng là người nắm giữ thế giới nguyen mẫu mạnh nhất, di tích của ông ta có sức hấp dẫn cực lớn đối với bất cứ ai nắm giữ thế giới nguyên mẫu,. 

 Nếu Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư không biết chuyện Côn đế vẫn luôn đối phó của bọn họ, có thể bây giờ cũng mừng rỡ như điên, đợi không kịp muốn tới vùng đất cơ duyên đó xem thử.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.