Chương trước
Chương sau
 Xoẹt... 

 Đúng lúc này, đột nhiên tia sáng màu trắng trên người Lâm Tiểu Ngư dao động một chút, sau đó bỗng nhiên giống như thủy triều tản đi. 

 Không chỉ như thế, theo ánh sáng màu trắng tản đi, linh hồn Lâm Tiểu Ngư cũng như thế, trong thời gian ngắn không ngừng hạ thấp. 

 \- Tiểu Ngư! 

 Thấy thế, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ kinh hoảng. 

 Xoẹt... 

 Ánh sáng màu trắng dao động, sau đó hoàn toàn biến mất, mà linh hồn Lâm Tiểu Ngư lại biến thành bộ dáng lúc trước. 

 "Cái gì?" 

 “Chỉ cần có một tia linh hồn lưu lại thì quả Hồn Tâm cũng liền có thể chữa trị, hiện tại chữa trị linh hồn Lâm Tiểu Ngư lại thất bại?” 

 Trong mắt mọi người ở đây lộ ra vẻ vô cùng nghi hoặc, bọn họ cảm thấy lần chữa trị này hẳn là có thể thành công mới đúng. 

 “Tộc trưởng Sát Nguyên, trưởng lão Hồn Ngọc, đây là xảy ra chuyện gì vậy?” 

 Diệp Tinh nhìn về phía hai vị cường giả đỉnh cấp, vội vàng hỏi. 

 Bọn họ hiểu về quả Hồn Tâm hơn rất nhiều so với Diệp Tinh. 

 "Quả Hồn Tâm có tác dụng, nhưng linh hồn Lâm Tiểu Ngư bị hao tổn quá mức nghiêm trọng, một quả Hồn Tâm không đủ để hoàn toàn chữa trị." 

 Kiểm tra một chút, Hồn Ngọc suy nghĩ vài giây sau đó nói. 

 Giống như là một cái giá đỡ do các loại gỗ tạo thành, tất cả gỗ toàn bộ dựng lên, tự nhiên có thể hình thành hoàn chỉnh, vô cùng vững chắc. 

 Nhưng xây dựng hơn phân nửa, không hình thành hoàn chỉnh, toàn bộ giá đỡ của nó vẫn sẽ không ổn định, sau đó hóa thành vô số miếng vỡ. 

 "Một quả không đủ?" Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh đại biến. 

 Cho dù là Sát Nguyên cùng Hồn Ngọc mang tới quả Hồn Tâm cũng chỉ có một quả mà thôi. 

 Dựa theo tình huống hiện tại, muốn đánh thức Lâm Tiểu Ngư khẳng định cần hai quả. Loại quả đã tuyệt tích này không biết khi nào còn có thể xuất hiện trở lại. 

 "Làm sao có thể? Tộc trưởng Sát Nguyên, trưởng lão Hồn Ngọc, các ngươi có biện pháp nào khác không?" Diệp Tinh không nhịn được hỏi. 

 Trái tim của hắn bắt đầu rơi vào tuyệt vọng một lần nữa. 

 Nghe vậy, Sát Nguyên lắc đầu, về phần Hồn Ngọc thì suy nghĩ một chút. 

 "Trưởng lão Hồn Ngọc..." Nhìn về phía Hồn Ngọc, trong mắt Diệp Tinh lại lộ ra vẻ hy vọng. 

 Xem tình huống Hồn Ngọc tựa hồ thật sự có biện pháp. 

 "Diệp Tinh, biện pháp kỳ thật có, nhưng mà rất khó." Hồn Ngọc nhìn về phía Diệp Tinh, khẽ thở dài một hơi nói. 

 "Trưởng lão Hồn Ngọc xin nói, vô luận khó khăn gì, ta đều có thể cố gắng." Nghe vậy, Diệp Tinh vội vàng nói. 

 "Được." 

 Hồn Ngọc gật gật đầu, ông ta nhìn về phía Diệp Tinh nói: "Ta biết có một người có thể chữa trị linh hồn tổn hại khi tiến vào vòng xoáy Tai Ách." 

 "Ai?" Diệp Tinh vội vàng truy hỏi. 

 "Hồn Ngọc, mau nói đi." 

 "Ở trước mặt chúng ta thì không cần giấu diếm." 

 Nghe vậy, lão giả Nguyên Hàn cùng sát nguyên Sát Thần Thú đều thúc giục nói. 

 Trong mắt bọn họ cũng lộ ra vẻ tò mò, cũng không biết tin tức này. 

 “Thần Đế Vận Mệnh!” Hồn Ngọc nhìn về phía mọi người, không có giấu diếm gì nữa, nhẹ giọng nói. 

 “Thần Đế Vận Mệnh?” Nghe được cái tên này, trong lòng Diệp Tinh khẽ động. 

 Thần Đế Vận Mệnh, đây là một vị cường giả vô cùng thần bí, giống như là Thiên Đế, Hạo Đế. 

 Thần Đế Vận Mệnh cũng không có thành lập thế lực gì, là một vị cường giả Đế Cảnh độc hành, nơi ông ta ở là núi Vận Mệnh. 

 Trong cường giả Đế Cảnh, tuyệt đối là tồn tại lâu đời nhất! 

 Cả ngọn núi Mệnh Vận có tổng cộng một trăm bậc thang, bình thường căn bản không thể gặp được thần đế Vận Mệnh, nhưng là chỉ cần thông qua một trăm bậc thang, là có thể lập tức gặp được thần đế Vận Mệnh, hơn nữa còn có thể đưa ra một yêu cầu. 

 Cho dù không thông qua, tâm tình của thần đế Vận Mệnh tốt có thể cũng có thể triệu kiến thiên tài xông qua bậc thang, đáp ứng yêu cầu 

 Trước kia Diệp Tinh cảm thấy rất hứng thú với cường giả đế cảnh của hơn trăm nghìn vũ trụ, căn bản cũng biết một ít tin tức. 

 "Là thần đế Vận Mệnh! Người đó là tồn tại vô cùng luồng xưa!" 

 "Thần đế Vận Mệnh bản lĩnh khó lường, quả thật có thể chữa trị cho Lâm Tiểu Ngư." 

 Nguyên Hàn, Sát Nguyên cùng gật đầu một cái. 

 "Thần đế Vận Mệnh thành danh cực sớm, thậm chí so với Thiên đế, Hạo đế còn lâu đời hơn, thậm chí nghe đồn đã đạt tới đế cảnh từ lúc các vũ trụ bắt đầu ra đời." 

 Hồn Ngọc nhìn mấy người nói tiếp, rõ ràng trong mắt ông ta có vẻ kính sợ. 

 “Rất sớm trước kia, có một cường giả vô địch thế giới cảnh tiến vào vòng xoáy Tai Ách chìm vào ngủ say đã được ông ta cứu tỉnh lại, linh hồn được tu bổ hoàn toàn." 

 "Thế giới cảnh vô địch?" Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ vui mừng. 

 Ngay cả cường giả vô địch thế giới cảnh cũng có thể tu bổ linh hồn, Lâm Tiểu Ngư chắc chắn cũng có thể. 

 Dẫu sao thực lực càng mạnh, linh hồn cũng càng mạnh. 

 "Thời gian thần đế Vận Mệnh ra tay cực kỳ sớm, sau này không còn ra tay nữa, hơn nữa biết tin ông ta ra tay cũng chẳng có mấy người, mà Hồn đế là một trong số đó." 

 Hồn Ngọc cười nói: "Trước khi tới nơi này Hồn đế triệu kiến ta một lần, nói cho ta biết tin tức này, nếu quả Hồn Tâm mất tác dụng, ông ta đề nghị ngươi có thể tới chỗ thần đế Vận Mệnh." 

 "Hồn đế?" Nghe vậy trong lòng Diệp Tinh động một cái. 

 Cường giả đẳng cấp này cũng chú ý tới hắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.