Chương trước
Chương sau
 Đây chính là cường giả Đế Cảnh, tồn tại cường đại nhất của đông đảo vũ trụ. Nếu bái sư, vậy tương đương với sau lưng có một chỗ dựa vững chắc như vậy. 

 Hơn nữa, có cường giả như vậy chỉ điểm, có lẽ con đường tu luyện của mình sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, trưởng thành khẳng định càng thêm nhanh. 

 \- Không biết Lâm Tiểu Ngư ngươi có nguyện ý hay không? Côn Đế mỉm cười nói. 

 Ông ta nhìn cô gái rất bình thường trước mắt, trên mặt mang theo tươi cười, hoàn toàn nhìn không ra suy nghĩ trong lòng. 

 Vô luận ông ta nhìn thế nào, cũng không cách nào liên hệ Lâm Tiểu Ngư cùng cường giả diệt vong vũ trụ của ông ta với nhau. 

 Lâm Tiểu Ngư suy nghĩ một chút, cung kính nói: "Côn Đế đại nhân, nếu như bái sư xong, ta cần phải làm cái gì?" 

 “Bái ta làm sư phụ, ta sẽ đưa ngươi đến vũ trụ thượng vị Côn Nguyên, sau đó tự mình chỉ điểm ngươi. Về phần liên hệ với ngoại giới, tạm thời gián đoạn, ngươi chuyên tâm tăng lên thực lực của mình.” Côn Đế mỉm cười nói, "Nhưng mà, chỉ cần ngươi có được thực lực cấp độ Thế Giới Cảnh, ngươi liền có thể tùy ý rời đi." 

 Tương lai không thể đảo ngược, mà ông ta lúc trước thông qua gương Vận Mệnh cũng là thử thay đổi qua một lần, trực tiếp đánh chết người nọ, nhưng kết quả cuối cùng không có thay đổi. 

 Lúc này ông ta tuyệt đối không dám có một tia sơ suất, cẩn thận thử, mặc kệ như thế nào, ông ta không cho phép vũ trụ của mình đi về phía diệt vong. 

 Cho nên ông ta muốn vững vàng khống chế Lâm Tiểu Ngư, hơn nữa cắt đứt liên lạc với những người khác, như vậy mới có một tia có khả năng thay đổi. 

 Nếu không, quỹ đạo của số phận sẽ tiếp tục hoạt động. 

 "Liên lạc bị gián đoạn? Thế giới cảnh?" Nghe vậy, sắc mặt Lâm Tiểu Ngư cùng Diệp Tinh đều biến đổi. 

 Cường giả Đế Cảnh toàn lực chỉ điểm không thể nghi ngờ rất hấp dẫn người khác, nhưng điều kiện này lại có chút hà khắc. 

 "Tiểu Ngư." Diệp Tinh nhìn Lâm Tiểu Ngư, tuy rằng hai người không nói gì, thế nhưng song phương đều hiểu rõ ý tứ của đối phương. 

 Bất kể Lâm Tiểu Ngư có quyết định gì, Diệp Tinh đều ủng hộ. 

 Lúc này Lâm Tiểu Ngư hầu như không có do dự gì, trực tiếp lắc đầu nói: "Côn Đế, ta không thể bái sư." 

 "Cự tuyệt?" 

 “Cường giả Đế Cảnh toàn lực chỉ điểm lại đều cự tuyệt, đây là cơ duyên to lớn cỡ nào!” 

 "Đạt tới cấp độ hiện tại đã có thọ mệnh vô tận, dưới sự chỉ điểm của Côn Đế, tương lai tuyệt đối có thể đột phá đến Thế Giới Cảnh, thời gian đó hoàn toàn có thể tiếp nhận." 

 Nghe Lâm Tiểu Ngư nói, trong mắt mọi người chung quanh nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc. 

 Về sau thời gian vô cùng dài dằng dặc, có cường giả Đế Cảnh chỉ điểm, theo bọn họ thấy đột phá đến Thế Giới Cảnh cũng không phải là việc khó, cho dù thiên phú bình thường, hao phí hơn tỷ năm, thậm chí hơn chục tỷ năm là được. 

 Nhưng so với những năm tháng vô tận sau này, hơn một tỷ năm, hơn chục tỷ năm cũng căn bản không tính là cái gì. 

 Thời gian không ngừng lưu chuyển, hiện tại không biết đến cùng đã trải qua bao nhiêu cái tỷ năm nữa. 

 Thời gian dài đằng đẵng tại Tuế Nguyệt Trường hà cũng chỉ như giọt nước trong biển cả thôi, thoáng qua tức thì. 

 Lời vừa nói, liền bọn người lão giả Nguyên Hàn kinh ngạc nhìn Lâm Tiểu Ngư một chút, cự tuyệt cường giả Đế cảnh, bọn họ không hề nghĩ đến cô gái phổ thông này lại có khí phách lớn như vậy. 

 Nếu bọn họ ở cấp độ của Lâm Tiểu Ngư, khẳng định sẽ đáp ứng không chút do dự. 

 "Lâm Tiểu Ngư, ngươi không suy nghĩ một chút?" 

 Trên mặt Côn Đế nở nụ cười, nói: "Lấy thiên phú của ngươi toàn tâm tu luyện, được ta chỉ điểm thì ngươi hẳn sẽ tiến bộ rất nhanh, muốn đạt đến Thế Giới cảnh căn bản không phải vấn đề gì." 

 Ông ta muốn mang Lâm Tiểu Ngư đi cần đưa ra một biện pháp thích hợp, ông ta căn nhắc đến Hạo Đế đứng sau Diệp Tinh, nếu không có hạn chế, cuối cùng Diệp Tinh tìm tới, ông ta không muốn để Lâm Tiểu Ngư tiếp xúc cùng, đến lúc đó một khi Hạo Đế xuất hiện, như vậy sự tình sẽ càng hỏng bét. 

 Cho nên, thu đồ đề là phương pháp tốt nhất mà ông ta có thể nghĩ đến bây giờ. 

 Mà ông ta dạy đệ tử, đột phá đến Thế Giới cảnh là bình thường, dù cho trong khoảng thời gian này không cho cô ấy gặp bất luận kẻ nào, cũng không có người dám nói gì. 

 "Côn Đế đại nhân, cảm tạ ngài đã coi trọng ta, chẳng qua hiện tại ta thật không có ý nghĩ bái sư." Lâm Tiểu Ngư kiên định nói. 

 Cô biết thiên phú của mình, dù cho về sau đạt tới Thánh Hoàng cảnh, đây là bởi vì nguyên mẫu thế giới, nếu tiếp tục tu luyện, rất khó để thăng cấp. 

 Mà trên thực tế cô cũng không có hứng thú quá lớn đối với tu luyện, còn không biết thời gian tu luyện sẽ kéo dài bao nhiêu ngàn năm, không cách nào nhìn thấy người nhà, cuộc sống như vậy thì mỗi ngày đều là dày vò đối với cô. 

 "Ta đã biết." Côn Đế nhẹ gật đầu, không nói gì thêm nữa. 

 Chỉ bất quá nụ cười trên mặt ông ta rõ ràng giảm đi một chút. 

 "Ha ha, Côn Đế, ta dẫn ngươi đi tham quan một số nơi khác." Lão giả Nguyên Hàn nhìn thấy bầu không khí hơi ngột ngạt, vừa cười vừa nói. 

 Sau đó mọi người đều rời khỏi nơi này. 

 Hắn lại không có lo lắng gì. 

 Hư Thần tông, dù cho cường giả Đế cảnh đều vô cùng e dè, tuyệt đối không người nào dám trêu chọc, đây cũng là điểm Côn Đế cảm thấy khó giải quyết. 

 "Vậy là tốt rồi." Lâm Tiểu Ngư hơi hơi yên lòng. 

 ...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.