Chương trước
Chương sau
"Đi thôi, thực lực Diệp Tinh cũng chỉ là thánh tôn cảnh trung cấp, thực lực như vậy tới tranh đoạt quả Thiên Đạo, căn bản không thể." 

 "Đúng, cho dù bị hắn lấy được, những cường giả thế lực khác cũng sẽ tới điên cuồng cướp đoạt." 

 "Hơi không cẩn thận, Diệp Tinh có thể lập tức tử vong." 

 "Tới nơi này chịu chết, đây cũng không phải việc của chúng ta." 

 Mấy bóng người nhìn Diệp Tinh, sau đó nhanh chóng bay về phía xa. 

 "Đều tới khu vực cây Thiên Đạo ư?" Lúc này Diệp Tinh cũng nhìn về bóng người phía xa, thầm nói trong lòng. 

 Trong lòng suy nghĩ, nhưng tốc độ của hắn lại không ngừng, nhanh chóng tiến tới phía trước. 

 "Hửm?" lúc đi tới một nơi, Diệp Tinh bỗng nhiên ngừng lại, hắn nhìn về tình cảnh nơi đó, khóe miệng lập tức lộ ra nụ cười. 

 "Gặp được người quen." 

 ... 

 Trong một sân bãi khổng lồ rộng lớn, lúc này đang có mấy người tụ chung một chỗ, trong đó có ba người tướng mạo rất giống nhau, một chàng trai, hai cô gái, nhìn mặt mũi họ chính là huynh muội ba người Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San trước đó. 

 Nhưng lúc này trông ba người có chút nhếch nhác, mà trên mặt Linh Hồ còn có một ít sương mù màu đen vờn quanh, dường như đã trúng độc. 

 "Ca, chúng ta không tới khu vực cây Thiên Đạo đó được không?" Linh San nhìn ca ca mình mình, không nhịn được nói. 

 Trên khuôn mặt nhỏ bé của cô ta rõ ràng hiện ra vẻ lo lắng 

 "Đúng vậy, ca, thần tôn cảnh cao cấp đó khó dây dưa như vậy, thế giới cảnh chúng ta càng không phải là đối thủ." Linh Nhã cũng là nhìn ca ca mình, trên mặt cũng khó giấu được vẻ lo lắng. 

 Trước bọn họ gặp một sinh mệnh kỳ dị thần tôn cảnh cao cấp, cho dù bọn họ có năng lực nhất định để đối phó, hơn nữa tiêu tốn thời gian rất dài để tiêu diệt, nhưng bản thân cũng chịu thương tổn nhất định. 

 Linh Nhã, Linh San khá tốt, chỉ là căn nguyên bị tổn thương, sau khi uống đan dược đã nhanh chóng khôi phục. 

 Linh Hồ thân là người chiến đấu chủ lực đã trúng độc, hơn nữa rất khó giải. 

 "Tới khu vực cây Thiên Đạo chắc chắn không chỉ có thế lực của chúng ta, đến nơi đó chúng ta có thể đổi đan dược giải độc tương ứng với thế lực khác, tới lúc đó thế lực của chúng ta có thể nhanh chóng khôi phục.” 

 Linh Hồ nhìn hai người Linh Nhã, Linh San cười nói, trên mặt cũng không có gì vẻ buồn bã gì. 

 Trong mắt anh ta lóe lên tia sáng, lần tranh đoạt quả Thiên Đạo này, sao anh ta có thể không thử một phen? 

 Trái cây nghịch thiên như vậy, trừ cường giả đế cảnh ra, cho dù là ai cũng không thể không động lòng! 

 Anh ta cũng biết lợi ích của quả thiên đạo đối với việc đột phá đế cảnh. 

 Trên thực tế Hư Thần tông cũng biết, có điều thực lực của Diệp Tinh quá yếu, cho dù là sinh mệnh kỳ dị thế giới cảnh không ra tay, thiên kiêu dị tộc tranh đấu lẫn nhau, Diệp Tinh bị ảnh hưởng cũng có thể trực tiếp tử vong. 

 Nguyên Hàn vì phòng đề phòng Diệp Tinh động lòng, vậy nên không nói ra tin tức về phương diện này. 

 Theo ông ta thấy, chắc chắn Diệp Tinh khong có khả năng lấy được quả Thiên Đạo. 

 "Đáng tiếc Khổng Nham tiên sinh đã bỏ mình, nếu không chắc chắn ông ta có thể luyện chế ra thuốc giải độc." Linh Nhã không nhịn được nói. 

 Khổng Nham, đây là một đại sư luyện đan cường đại, trước đó tách ra với Diệp Tinh, mấy người Linh Hồ tất nhiên sẽ tìm đại sư luyện đan cường đại khác để hợp tác, Khổng Nham chính là một vị, hơn nữa Khổng Nham có thể dễ dàng luyện chế ba loại đan dược đẳng cấp thần tôn cảnh cường đại nhất. 

 Nhưng một trăm năm trước Khổng Nham đã chết, sau đó cho dù bọn họ có tìm đại sư luyện đan nhưng cũng không tìm được. 

 Cho dù có luyện đan sư, cũng là của thế lực khác, không thể tách ra sau đó gia nhập vào thế lực của anh ta! 

 Dù sao thì đại sư luyện đan cũng sẽ không hành động một mình, chắc chắn phải tìm đội ngũ. 

 Bên cạnh, Hắc Nguyên lắc đầu một cái, nói: "Đều là do năng lực luyện đan của ta kém." 

 "Hắc Nguyên tiên sinh không cần tự coi nhẹ mình, ngươi am hiểu luyện khí, còn luyện đan vốn là hứng thú mà làm thôi." Linh Hồ cười nói. 

 Thời gian hai nghìn năm, Hắc Nguyên cũng đã vì bọn họ luyện chế ra rất nhiều thánh khí mạnh mẽ. 

 Nghe thấy lời bọn họ nói, Linh San không nhịn được nói: "Nếu Diệp Tinh ở đây thì tốt, trước đó hắn ở đây, đan dược trên người chúng ta vẫn luôn rất nhiều, sẽ không giống như bây giờ." 

 Cô ta có chút hoài niệm cuộc sống sung sướng khắp nơi đều là đan dược trước đó. 

 Hơn nữa, Diệp Tinh luyện đan, cho dù là đẳng cấp thần tôn cảnh cũng chưa từng thất bại một lần nào, nhưng Khổng Nham lại thường xuyên thất bại, càng là đan dược đẳng cấp cao tỷ lệ luyện chế thành công cũng càng thấp. 

 Trước đó thật ra bọn họ có đan dược giải độc tương ứng, có đều ba phần nguyên liệu, Khổng Nham chỉ thành công một lần, hơn nữa đã dùng hết từ trước đó. 

 "Diệp Tinh..." Nghe thấy cái tên này, Linh Hồ lập tức lắc đầu một cái, nói: "Không biết hiện giờ Diệp huynh thế nào rồi?" 

 Sau khi bọn họ gặp phải đám sinh mệnh kỳ dị thần tôn cảnh, tách ra chạy trốn, cuối cùng bốn người bọn họ tập hợp, nhưng Diệp Tinh lại mất tích. 

 Đám sinh mệnh kỳ dị xuất hiện đó đều là đẳng cấp thần tôn cảnh, thực lực của Diệp Tinh chỉ ở thánh tôn cảnh trung cấp, căn bản không phải là đối thủ. 

 Thậm chí hiện giờ có thể Diệp Tinh đã chết từ rất sớm trước đó. 


 "Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San, Hắc Nguyên, đã lâu không gặp." Diệp Tinh nhìn bốn người trước mắt, mỉm cười nói. 

 Thời gian đã qua một nghìn tám trăm năm, vậy mà bọn họ lại gặp nhau ở nơi này 

 "Trước đó vẫn luôn lo lắng Diệp huynh xảy ra chuyện, trong lòng còn áy náy, bây giờ thấy Diệp huynh bình yên vô sự, cuối cùng ta cũng có thể yên lòng." Linh Hồ nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói. 

 Trên mặt anh ta lại có sương mù đen xây quanh, đã bị Diệp Tinh nhìn thấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.