Chương trước
Chương sau
 Tay phải vung lên, lập tức từng viên đan dược bay ra, phân biệt lơ lửng ở trước mặt Linh Hồ, Linh Nhã, Linh San, Hắc Nguyên. 

 "Linh Hồ, những đan dược này liền chia nhau đều nhé." Diệp Tinh cười nói. 

 "Ha ha, hết thảy đều dựa vào Diệp Tinh ngươi làm chủ." Linh Hồ cười to nói. 

 Anh ta thu hồi đan dược trước mắt. 

 Hai chị em Linh San cũng là nắm lấy đan dược, Linh San cười hì hì nói: "Diệp Tinh ngươi quá lợi hại, chung quanh rất nhiều luyện đan sư cũng không có luyện chế ra mấy viên đan dược, ngươi lại dễ dàng như vậy liền thành công." 

 Chung quanh đều là luyện đan sư ít nhất luyện đan mấy tỷ năm, kết quả lại tất cả đều kém Diệp Tinh. 

 "Trăm phần trăm tỷ lệ thành công, vẫn là ở trong không gian công đức này, cơ sở luyện đan của Diệp Tinh ngươi quá vững chắc, ta tự thẹn không bằng." Hắc Nguyên cũng cười nói. 

 Cho dù ở bên ngoài, ông ta cũng tự cho là làm không được giống Diệp Tinh. 

 Diệp Tinh cười cười,thu đan dược thuộc về mình vào. 

 “Nếu đan dược đã luyện thành, vậy chúng ta tiếp tục xuất phát!” Linh Hồ tiến lên, khóe miệng mang theo tươi cười nói. 

 "Kế hoạch của chúng ta có thể sẽ tăng tốc." 

 Trong không gian công đức, cái gì cũng cần phải cân nhắc, thời gian luyện đan cũng cần phải cân nhắc, nhưng hiện tại có Diệp Tinh ở đây, bọn họ trong thời gian luyện đan lại có thể tiết kiệm rất nhiều. 

 Vụt! Vụt! Vụt! 

 Thân ảnh năm người xẹt qua, nhanh chóng bay về phía xa xa. 

 "Nhóm người Linh Hồ rời đi rồi." 

 "Đương nhiên phải rời đi, Diệp Tinh đều luyện chế được đan dược, bọn họ ở tại chỗ này làm cái gì?" 

 "Hai mươi mốt viên Phục Nguyên Đan, mười lăm viên Linh Nhai Đan a." 

 "Bọn Linh Hồ lập tức phát tài rồi." 

 Đông đảo thế lực ở đây hiển nhiên chú ý tới tình cảnh nơi này, trong mắt rõ ràng có vẻ hâm mộ. 

 Bọn họ coi như là thiên tử chi kiêu đến từ các đại vũ trụ, nhưng hiện tại là nghèo rớt mồng tơi, trên người bảo vật gì cũng không có, đương nhiên muốn tích lũy càng nhiều đan dược. 

 "Hỗn Sa, lúc trước ta đã nói mời Diệp Tinh, ngươi còn cự tuyệt. Dùng năng lực luyện đan của Diệp Tinh, tiến trình của chúng ta khẳng định có thể tăng nhanh rất nhiều.” Lúc này một người thân thể gầy dài, giống như một con giao long, cả người tràn đầy lân giáp dữ tợn trước mặt cự thú, trực tiếp bất mãn nói. 

 Hiện tại khắp nơi luyện chế đan dược, hiện tại Diệp Tinh lại biểu hiện ra năng lực mạnh như vậy. 

 Con người chỉ sợ so sánh, nếu bọn họ cũng như thế, trong lòng tự nhiên sẽ không cảm thấy có cái gì. 

 Nhưng hiện tại bọn họ tổng cộng cộng lại đan dược cũng chỉ có không tới mười viên. 

 Vị cường giả Thánh Tôn Cảnh đỉnh phong này rất bất mãn, lúc trước ông ta còn đề nghị mời Diệp Tinh, thế nhưng Hỗn Sa lại căn bản không để ý tới ông ta, ghét bỏ thực lực Diệp Tinh yếu, căn bản khinh thường tiếp xúc với Diệp Tinh. 

 “Hiện tại nói những thứ này thì có nghĩa gì!” 

 Sát Thần Thú Hỗn Sa lắc đầu, trầm giọng nói: "Không cần oán giận, chờ Ba Du quen thuộc hoàn cảnh luyện đan nơi này, đan dược chúng ta có khẳng định có thể nhanh chóng tích lũy." 

 Tuy rằng đang nói, thế nhưng Hỗn Sa lại hướng chỗ Diệp Tinh rời đi liếc mắt một cái, nhìn trong mắt anh ta hiển nhiên cũng có chút hối hận. 

 ...... 

 "Công tử Thương Nguyên, đây là Phục Nguyên Đan." Đan Nguyên đem mấy viên Phục Nguyên Đan luyện chế xong đan giao cho Kiếm Thương Nguyên. 

 Ông ta nhìn bóng lưng Diệp Tinh xa xa rời đi, trong mắt rõ ràng có vẻ không cam lòng. 

 Lúc trước khiêu khích Diệp Tinh, thậm chí Kiếm Thương Nguyên mời Diệp Tinh gia nhập đội ngũ bọn họ, đều bởi vì nguyên nhân gián tiếp của ông ta mà thất bại, hiện tại trong đội ngũ rõ ràng có hai người thấy bất mãn với ông ta. Hiện tại Đan Nguyên đều cảm thấy có chút xấu hổ. 

 "Vất vả Đan Nguyên tiên sinh rồi." Kiếm Thương Nguyên gật gật đầu, khóe miệng anh ta mang theo một tia tươi cười, cũng là nhìn không ra có suy nghĩ gì. 

 \- Đi, tiếp tục đi! 

 Thân ảnh lướt qua, đội ngũ của bọn họ cũng chậm rãi tiếp cận sâu trong không gian công đức. 

 ...... 

 \- Rống! Bên tai truyền đến một tiếng gầm giận dữ. 

 Sáu sinh vật dữ tợn trước mắt đang gầm gừ. 

 Thân thể những sinh vật này khắp nơi đều xảy ra biến dị, rậm rạp chằng chịt mắt, cánh tay, các nơi trên người còn chảy máu tươi, chỉnh thể nhìn qua cực kỳ ghê tởm, khủng bố. 

 Xoẹt... 

 Lúc này chung quanh hư không lại có khí tức rét lạnh cực hạn đánh úp lại, một mảnh nhỏ hư không chung quanh thậm chí đều biến thành màu lam, sau đó bông tuyết rơi xuống. 

 Bông tuyết này cũng hiện ra màu lam, sau khi xuất hiện rơi xuống thân thể sinh mệnh quỷ dị kia. 

 Tiếp xúc với bông tuyết màu lam, tốc độ của sáu sinh mệnh quỷ dị lập tức chậm lại, trong thời gian ngắn, thân thể của chúng lại tạo thành một khối tinh thể băng thật lớn. 

 "Răng rắc!" 

 Từng âm thanh thanh thúy vang lên, sau đó trên tinh thể băng lại xuất hiện rất nhiều khe nứt, sau đó tất cả khe nứt toàn bộ nứt ra. 

 Ầm ầm! 

 Đúng lúc này, thân thể ba cỗ sinh mệnh quỷ dị này nhất thời hoàn toàn bạo liệt! Sau đó một cỗ uy năng cực kỳ khủng bố quét qua bốn phía. 

 Uy năng khủng bố bộc phát kinh người, biến mất cũng nhanh, chung quanh vài giây liền khôi phục bình tĩnh. 

 \- Thành công đánh chết! Đám người Linh Hồ đi tới, trên mặt mang theo tươi cười. 

 Những thứ này đều là sinh mệnh quỷ dị cấp độ Thánh Tôn Cảnh, đối với bọn họ mà nói không có bất kỳ lực ngăn cản nào. 

 Lúc này Diệp Tinh cũng là nhìn những sinh mệnh quỷ dị tự bạo này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.