Chương trước
Chương sau
 

 Cự thú lúc này đang đứng tại một chỗ, chằm chằm nhìn không gian công đức trước mắt, trên giống như là Huyết Vô Cực, mang theo một tia kiệt ngạo bất tuân. 

 "Tộc Sát Thần Thú?" Diệp Tinh trong lòng khẽ nhúc nhích. 

 Hắn cũng có một phân thân Sát Thần Thú, tộc quần cường đại như vậy có thế lực gần với cường giả Đế cảnh, nổi danh bá đạo trong toàn vũ trụ. 

 "Hỗn Xa này còn cường đại hơn rất nhiều so với phân thân Sát Thần Thú của mình." Diệp Tinh cảm thụ một chút. 

 Thực lực phân thân Sát Thần Thú của hắn cũng đã ở Thánh Tôn cảnh cấp trung rồi. 

 "Hỗn Xa này có thiên phú kinh người, mặc dù là thiên tài mới nổi của tộc Sát Thần Thú, nhưng huyết mạch rất thuần, thiên phú chiến đấu càng là khủng bố, tu luyện tới hiện tại chỉ có hai vạn năm liền đạt Thánh Tôn cảnh đỉnh phong, mà anh ta lại nghiên cứu rất sâu đối với Hủy Diệt thuật, thậm chí thường xuyên được Sát Thần Thú lão tổ chỉ điểm, năng lực chiến đấu cũng hoàn toàn có thể địch nổi Thần Tôn cảnh cấp cao!" 

 "Hủy Diệt thuật?" Diệp Tinh trong lòng khẽ nhúc nhích. 

 Những bí thuật cường đại này có thể lĩnh ngộ, nếu như được chỉ điểm, hiểu biết cũng sẽ càng sâu, sức mạnh thi triển ra cũng càng lớn hơn. 

 Hắn không có người chỉ điểm, lúc thi triển thật ra yếu rất nhiều. 

 "Lại là một thiên kiêu có thể địch nổi Thần Tôn cảnh cấp cao!" Diệp Tinh nhịn không được cảm thán. 

 Sự chênh lệch giữa Thánh Tôn cảnh cùng Thần Tôn cảnh rất lớn, trước mặt những đại thiên kiêu này căn bản không tính là cái gì, dù cho có các bảo vật phụ trợ, mà thời gian tu luyện của mỗi người đều cực kỳ ngắn ngủi. 

 Bất luận một người nào ở trong vũ trụ của hắn tuyệt đối sẽ gây nên chấn động cực mạnh. 

 "Đáng tiếc cảnh giới của mình quá yếu, nếu không có thể sao chép thiên phú của những đại thiên kiêu này!" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng. 

 Vô luận thiên phú của đối phương cường đại cỡ nào, dòng khí màu xám của hắn đều có thể sao chép được, có được đại thiên phú của đối phương, nhưng dòng khí này có hạn chế, cảnh giới của song phương đều phải tương đương nhau. 

 Trước mắt đông đảo thiên kiêu căn bản đều ở cảnh giới Thánh Tôn, cao hơn hắn một cảnh giới, hắn chỉ có thể trông mong nhìn qua, bỏ lỡ cơ hội tốt có nhiều thiên kiêu tụ tập như này. 

 "Ừm?" 

 Đang suy nghĩ, Diệp Tinh nhìn qua một chỗ, nơi đó bỗng nhiên có hai người bước ra từ khe không gian, trong đó là một lão giả có râu rũ tới bên hông, còn có một cậu bé. 

 Sau khi xuất hiện, cậu bé này liền không ngừng ngáp, bộ dáng rất nhàm chán. 

 Cậu bé nhìn qua chỉ có mười hai mười ba tuổi, khắp khuôn mặt là bí văn màu đen, chỗ cổ còn có lớp vảy bao trùm. 

 "Là cậu ta." Diệp Tinh nhìn cậu bé, ánh mắt khẽ nhúc nhích. 

 Khi hắn từ vũ trụ của mình tiến về Hư Thần tông, liền xem như tại thông đạo không gian hỗn độn, cậu bé kia bỗng nhiên xuất hiện, cướp đi Bất Tử đan của hắn. 

 Mà trên người cậu bé này thậm chí có thánh vật hỗn độn hoàn chỉnh Thời Không Châu! 

 Dù cho Thời Không Châu xếp thứ mười trong danh sách thập đại thánh vật hỗn độn, nhưng đó cũng một bảo vật hỗn độn! Liền xem như là thượng phẩm Thánh khi nào cũng đều khó có thể sánh được. 

 "Diệp Tinh, lai lịch của cậu bé này rất bất phàm." Tử Dương nhìn theo ánh mắt của Diệp Tinh đến bé trai này, nhất thời truyền âm nói. 

 "Đó là con nối dõi duy nhất của Nguyên Đế, cũng là mới xuất thế, mà nghe đồn trên người cậu bé này có thánh vật hỗn độn Thời Không Châu!" 

 Nói đến Thời Không Châu, trong mắt Tử Dương lộ vẻ kỳ dị. 

 Những thánh vật hỗn độn trong truyền thuyết này, không có người nào là không quan tâm. 

 "Con của Nguyên Đế?" Nghe vậy, Diệp Tinh trong lòng nhúc nhích. 

 Đây cũng là con của một vị Đế cảnh. 

 "A?" Cậu bé kia đang nhàm chán đứng đấy, ánh mắt tùy ý nhìn bốn phía, cậu thấy Diệp Tinh ở nơi này, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên. 

 Xoát! 

 Thân ảnh khẽ động, cậu liền đi thẳng tới nơi Diệp Tinh. 

 "Tiểu tử, là ngươi a." Cậu bé Nguyên Hâm Chiến nhìn Diệp Tinh, một bộ dáng rất quen thuộc. 

 Cậu đi vòng quanh Diệp Tinh, vậy mà sờ lên cằm nhẹ gật đầu, nói: "Không tệ, lần trước gặp thì thực lực của ngươi còn rất yếu, hiện tại đã đạt đến mức này rồi, mà nghe nói năng lực luyện đan của ngươi cũng rất mạnh." 

 "Ta đã lấy một viên Bất Tử đan từ ngươi, chờ vào trong không gian công đức, có khó khăn gì có thể tới tìm ta nha." Cậu bé vỗ ngực, hồ hởi nói. 

 "Đó là Nguyên Hâm Chiến, con nối dõi duy nhất của Nguyên Đế, thậm chí cả thánh vật hỗn độn Thời Không Châu cũng đưa cho nó." 

 "Cậu bé cùng Hư Thần tông Diệp Tinh vậy mà quen biết?" 

 "Bọn họ tại sao có thể gặp qua nhau?" 

 Nhìn thấy hai người, chung quanh nhất thời một số ánh mắt nhìn tới. 

 "Diệp Tinh, các ngươi quen nhau sao?" Tử Dương cũng là sững sờ. 

 Bên cạnh, Huyết Vô Cực cùng Phi tuyết cũng ngạc nhiên nhìn tới. 

 "Gặp một lần." Diệp Tinh cười cười nói. 

 "Ha ha, Nguyên Hàn, đã lâu không gặp." Lão giả đi theo cậu bé Nguyên Hâm Chiến tiến lên phía trước, nhìn Nguyên Hàn cười nói. 

 "Ba Tháp, ta và ngươi cũng không gặp mặt hơn triệu năm rồi đi." Nguyên Hàn cũng cười nói, hiển nhiên bọn họ có quen biết. 

 "Thiên phú quá mạnh rồi, thiên phú như vậy trở thành cường giả Thế Giới cảnh dễ như trở bàn tay." 

 "Liền xem như cường giả Đế cảnh lúc còn trẻ cũng không hơn được thế này a?" 

 Nơi xa, có một thanh niên đi tới, vị thanh niên này có khuôn mặt tuấn dật, trên mặt có bí văn kim sắc, vóc người cao gầy, thân hình có chút giống người Trái Đất, chỗ mi tâm có một đạo kiếm ngân kim sắc, nó vừa xuất hiện cơ hồ liền hấp dẫn ánh mắt mọi người. 

 Chính là con của Kiếm Đế Kiếm Thương Nguyên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.