Chương trước
Chương sau
Trong phạm vi toàn bộ vũ trụ, Hư Không Hải cũng là một nơi tương đối nổi danh.

Xoẹt...

Lúc này một chỗ trong Hư Không Hải, dao động hiện lên, lập tức hai thân ảnh xuất hiện.

Một là thanh niên mặc áo giáp màu máu dữ tợn, còn có một vị là lão giả vô cùng già nua.

"Thủ lĩnh, Hư Không Hải có bảy thế lực Thánh Hoàng Vũ Trụ, hơn nữa đều có liên hệ với nhau. Do đó không thể ở trong một tộc quần lâu ngày, nếu không rất có thể sẽ rơi vào vòng vây của bảy đại tộc quần đỉnh cấp này.” Lão giả Nguyên Nha cung kính nói.

\- Bảy thế lực Thánh Hoàng sao? Diệp Tinh âm thầm nói trong lòng.

Khu vực Hư Không Hải nghe đồn có một ít đặc điểm thời viễn cổ, giống như trong tộc Hạt Nguyên chính là có từng đạo vực sâu khe nứt, vô cùng kỳ dị.

Trong lòng nghĩ, ánh mắt Diệp Tinh bỗng nhiên sáng lên.

\- Phân thân Sát Thần Thú đời sau cũng đến rồi!

......

Trên bình nguyên rộng lớn mênh mông, lúc này có từng luồng khí lưu hỗn độn khí lưu chuyển.

Cả bình nguyên hầu như không có gì khác ngoài những dãy núi nhấp nhô.

Vụt!

Mà ở một chỗ hư không, lại có một thân ảnh đang cấp tốc bay đi.

"Diệp Tinh, Thánh Hoàng Kim Nguyên ẩn nấp ở bên trong khe nứt của một ngọn núi phía trước." Tiểu Hắc vội vàng nói.

"Bên trong khe nứt của một ngọn núi sao?" Trong mắt Diệp Tinh chớp động hào quang, hắn lại trực tiếp ngừng lại, không có tiếp tục đi tới.

"Làm sao vậy?" Nhìn thấy động tác của Diệp Tinh, Tiểu Hắc nhất thời cảm thấy nghi hoặc.

Diệp Tinh mỉm cười nói, "Chờ lát nữa mới động thủ."

Hắn nếu như lại đi đến, rất dễ dàng bị Thánh Hoàng Kim Nguyên phát hiện ra.

\- Chờ sau khi phân thân Huyễn tộc động thủ, ta lại xuất thủ, nếu không rất dễ dàng đánh rắn động cỏ! Hắn giải thích.

Lần này đánh chết hai vị Thánh Hoàng Vũ Trụ của tộc Hạt Nguyên, Diệp Tinh tuyệt đối sẽ không cho phép phát sinh ngoài ý muốn. Nếu không, cường giả cấp bậc Thánh Hoàng trả thù có lực uy hiếp quá lớn.

"Được, lần này nhất định phải giải quyết xong hai tên Thánh Hoàng tộc Hạt Nguyên, ta đã sớm thấy khó chịu với bọn chúng rồi."

Tiểu Hắc nghe Diệp Tinh nói, trong mắt cũng chớp động hào quang vô cùng hưng phấn.

......

\- Đến rồi!

Bên kia, đại lục tộc Hạt Nguyên khổng lồ gần ngay trước mắt.

Xoẹt...

Linh hồn Diệp Tinh quét qua, nhất thời phát hiện một ít tộc nhân tộc Hạt Nguyên, phần nhiều là nô lệ, thậm chí một ít nơi nô lệ đang tiến hành thí nghiệm tàn nhẫn.

\- Tộc Hạt Nguyên này thật đúng là nên giết! Diệp Tinh nhìn một chút, sắc mặt âm trầm, hắn thậm chí ở một chỗ thấy được rất nhiều Nhân tộc, chẳng qua những người này tộc bị tra tấn dòng dòng, hiển nhiên không sống được.

\- Khí tức linh hồn thật cường đại!

\- Ai? Là ai càn quét không kiêng nể gì đấy? Lá gan quá lớn.

Linh hồn Diệp Tinh cũng không có bất kỳ che dấu nào, cứ như vậy tùy ý càn quét, trong nháy mắt liền bị rất nhiều đại đạo chi chủ của tộc Hạt Nguyên cảm ứng được.

Trong mắt bọn họ nhất thời lộ ra vẻ vô cùng nổi giận.

Vụt! Vụt! Vụt!

Từng vị đại đạo chi chủ nhanh chóng bay ra, trực tiếp bay tới chỗ Diệp Tinh.

Toàn bộ tộc Hạt Nguyên có hai vị Thánh Hoàng, hơn mười vị đại đạo chi chủ, thực lực xem như mạnh.

Lúc này Diệp Tinh cứ như vậy lăng không đứng ở trong hư không, khuôn mặt hắn vô cùng trẻ tuổi, mà ở phía sau hắn, lão giả Nguyên Nha hơi cong thân thể, giống như là một lão quản gia.

"Lại tới nơi này."

Nhìn tình cảnh nơi này, lúc này trong lòng Diệp Tinh lại không khỏi cảm thán.

Lần trước hắn đi tới nơi này là vì cứu con gái của mình, lúc ấy hắn còn ở chân linh cảnh, thực lực rất yếu, cho nên lúc đó rất cẩn thận lẻn lẻn vào trong tộc Hạt Nguyên này.

Cho dù ở trong khe nứt vực sâu đột phá tới bất tử cảnh, có thể địch nổi đại đạo chi chủ cấp một, nhưng hắn vẫn không phải là đối thủ của tộc Hạt Nguyên, đành phải cầu xin sư phụ Thánh Tôn Thời Không của mình.

Nhưng bây giờ, hắn đã không còn sợ hãi gì nữa.

\- Thánh Hoàng Khôn Quân, cút ra đây cho ta!

Một giọng nói vô cùng lạnh lẽo chợt vang lên trong hư không, giọng nói này không tính là lớn, thế nhưng lại vang vọng toàn bộ tộc Hạt Nguyên.

"Phanh!"

Nhất thời, một âm vô thanh cùng bén nhọn vang vọng hư không.

Ầm ầm!

Sau đó, một luồng sáng màu đen chói mắt chợt dâng lên, bao phủ một mảng lớn diện tích trên đại lục Hạt Nguyên.

Mà lúc này trên mặt tất cả cường giả tộc Hạt Nguyên đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Ai, là ai? Ai dám làm càn ở tộc Hạt Nguyên chúng ta?

Thánh Hoàng Khôn Quân là một trong hai đại Thánh Hoàng của tộc quần bọn họ, không có bao nhiêu người dám đắc tội, hiện tại lại có người nói ra những lời như vậy.

Nhưng mà trong nháy mắt trên mặt những người này lại lộ ra vẻ vô cùng phẫn nộ.

- Còn dám bắt Thánh Hoàng Khôn Quân đại nhân tộc ta ra ngoài, thật sự là muốn chết!

Đông đảo tộc nhân tộc Hạt Nguyên phẫn nộ trong lòng.

Thánh Hoàng Khôn Quân là chỗ dựa lớn nhất của tộc quần bọn họ, là thần linh trong lòng bọn họ. Bọn họ đối với ông ta đã sớm sùng bái vào trong xương cốt, làm sao có thể cho phép những người khác hô to gọi nhỏ?

\- Làm càn!

Từng tiếng gầm giận dữ truyền đến, những đại đạo chi chủ tộc Hạt Nguyên đều bay tới chỗ Diệp Tinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.