Chương trước
Chương sau
Cách đó không xa, một người phụ nữ tướng mạo tuyệt mỹ, tóc dài màu lam, làn da màu lam nhạt, trên trán còn có một phần bí văn kì bí ngồi ở bên bàn.

- Ha ha, đạo chủ Quang Huyên, Diệp Tinh hiện tại có được thực lực đánh chết đại đạo chi chủ cấp hai, ngươi có cảm thụ gì không? Một vị đại đạo chi chủ ngồi ở trước mặt đạo chủ Quang Huyên, mỉm cười nói.

Đạo chủ Quang Huyên liếc ông ta một cái, nhưng không có nói cái gì.

Bà ta nhìn về phía Diệp Tinh, sâu trong đáy mắt rõ ràng còn lưu lại một tia khiếp sợ.

Tiểu tử yếu đuối lúc trước dám nổ tung thang Cửu Giới ở trước cung điện của bà ta, hiện tại thực lực đã địch lại bà ta rồi!

Bà ta hiện tại cũng có thể đánh chết đại đạo chi chủ cấp hai, tiếp cận cấp ba.

Từng người quen thuộc với Diệp Tinh hoặc là không quen thuộc với đại đạo chi chủ Nhân tộc, lúc này cũng bị thực lực của Diệp Tinh khiếp sợ chấn động.

......

"Diệp Tinh, ngươi bây giờ triển lộ ra thực lực mạnh như vậy, có lẽ dị tộc sẽ càng thêm điên cuồng." Trong đại điện đạo chủ, đạo chủ Lăng Hằng dặn dò.

Thực lực càng mạnh, điều đó đại biểu cho tiềm lực càng lớn.

"Đệ tử biết thưa thầy." Diệp Tinh gật đầu.

Nói vài câu, ý thức của hắn liền rời khỏi đại điện đạo chủ.

- Càng thêm điên cuồng sao?

Bên trong di tích Thánh Hoàng Hắc Ly, Diệp Tinh yên lặng bay.

"Hử?" Ánh mắt của hắn bỗng nhiên nhìn về phía xa xa.

Nơi đó cũng có một thân ảnh đang bay.

Đó là một người thân hình giống như Nhân tộc, nhưng hơn phân nửa toàn thân bao trùm lân giáp màu tím, sau lưng có gai xương dữ tợn, toàn bộ đầu giống như đầu cá sấu.

Nhìn thân ảnh này, ánh mắt Diệp Tinh lại híp lại.

"Diệp Tinh, là đạo chủ Xích Côn!"

Bên trong nhẫn không gian, tiếng kinh hô của Tiểu Hắc truyền đến.

"Là ông ta." Diệp Tinh cũng đang nhìn, gật gật đầu.

Đạo chủ Xích Côn, thiên tài tuyệt thế của Yêu tộc, trong thời gian ngắn liền nắm giữ hai loại đại đạo, thực lực cực mạnh.

Ông ta đến bây giờ mới tu luyện cũng chỉ có trăm ngàn năm mà thôi.

Trước đây Diệp Tinh đi tới Yêu tộc, tiến vào bình nguyên Xích Côn mài giũa, còn gặp được con trai của đạo chủ Xích Côn, hơn nữa đánh chết anh ta, cuối cùng khiến cho đạo chủ Xích Côn nổi giận, hắn hao phí một phen công phu mới thoát khỏi bình nguyên Xích Côn.

Lúc ấy đạo chủ Xích Côn đối với hắn mà nói là tồn tại vô địch, giống như là phiến thiên địa này, căn bản sinh không ra bất kỳ lực ngăn cản gì.

Nhưng bây giờ nhìn lại, hắn đã không còn cảm giác gì nữa.

- Nhân loại Diệp Tinh!

Khi Diệp Tinh chú ý tới đạo chủ Xích Côn, đạo chủ Xích Côn cũng thấy được Diệp Tinh, sắc mặt khẽ biến.

Đạo chủ Xích Côn nhìn thấy Diệp Tinh thì sắc mặt liền thay đổi.

"Đi!"

Thân ảnh ông ta chớp động, cấp tốc hướng nơi xa bay đi.

"Ha ha, đạo chủ Xích Côn, đã gặp rồi ông còn chạy làm gì nữa?" Diệp Tinh cười to nói.

Vút!

Thân ảnh hắn chớp động, trực tiếp hướng đạo chủ Xích Côn bay đi.

Oanh!

Mắt Thời không hơi thúc giục, không khí xung quanh tựa hồ cũng ngưng kết lại.

Bởi biến hóa này, tốc độ của đạo chủ Xích Côn lập tức giảm đi không ít.

"Đáng chết, đây là thủ đoạn gì?" Sắc mặt đạo chủ Xích Côn thay đổi.

Lúc này trong mắt ông ta lộ ra vẻ kiêng dè, ông ta đã nghe qua chuyện Diệp Tinh giết chết đạo chủ Thương Ma.

Vút! Vút!

Nơi xa có hai bóng người bay tới, bọn họ cảm nhận được chấn động từ nơi này.

"Diệp Tinh, là Diệp Tinh!"

"Còn có yêu tộc đạo chủ Xích Côn!"

Nhìn thấy hai người trước mắt đang chiến đấu, trong mắt hai vị đại đạo chi chủ mới tới này nhất thời lộ ra một tia chấn kinh.

"Đi, trước đó nhân loại Diệp Tinh đã giết chết đạo chủ Thương Ma của Linh tộc, thực lực rất mạnh, chúng ta căn bản không thể nào đối phó hắn!"

"Đúng, đừng cho hắn cơ hội ra tay với chúng ta!"

"Đi!"

Hai vị đại đạo chi chủ nhìn thấy hai người nơi xa, vậy mà không chút do dự, cấp tốc hướng nơi xa bay đi.

Trước đó Diệp Tinh đã sát hại hai đại đạo chi chủ, uy nghiêm hiển hách, bọn họ chỉ có hai người, không dám đến gần.

Thực lực cường đại, tự nhiên sẽ có cường giả e ngại, thậm chí không dám trêu chọc.

Chẳng qua sau khi đã bay cách một khoảng, bọn họ lại ngừng lại, từ xa xa nhìn tình cảnh nơi này.

Nhân loại Diệp Tinh, tuyệt thế thiên tài của nhân tộc, đạo chủ Xích Côn, tuyệt thế thiên tài của yêu tộc, trận chiến giữa hai người này, bọn họ đương nhiên sẽ không muốn bỏ lỡ.

"Nhân loại Diệp Tinh, ngươi có lá gan thật lớn, dám đặt chân tới di tích Thánh hoàng Hắc Ly." Đạo chủ Xích Côn với tốc độ giảm đáng kể nhìn Diệp Tinh, phẫn nộ quát.

"Ha ha, lá gan không lớn sao dám tới giết ngươi?" Diệp Tinh cười to nói.

"Đạo chủ Xích Côn, tuyệt thế thiên tài của yêu tộc, chúng ta cùng xem thử người nào có thực lực mạnh hơn đi?"

Diệp Tinh huy động chiến đao Mặc Bội trong tay, trực tiếp hướng đạo chủ Xích Côn đánh tới.

"Cút cho ta!" Đạo chủ Xích Côn nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế khủng bố trên người phát ra, muốn ngăn cản công kích của Diệp Tinh.

"Răng rắc!"

Thế nhưng màng chắn trước người ông ta nháy mắt vỡ vụn, không còn chút chi lực, bị chiến đạo của Diệp Tinh trực tiếp xẹt qua thân thể.

"Phốc!"

Ông ta phun một ngụm máu lớn, thân thể văng ra ngoài, nhìn qua cực kỳ chật vật.

Tại đạo công kích này, thiên địa như vỡ vụn, linh lực khủng bố điên cuồng hướng bốn phía lan tràn, giống như thế giới hủy diệt.

Xoạt!

Thân ảnh đạo chủ Xích Côn văng ra ngoài, còn chưa dừng lại, đã có một đạo chiến đao đánh tới, ghim vào thân thể ông ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.