Chương trước
Chương sau
"Diệp đại nhân, đây là đồ tự ta làm, ngươi muốn thử một chút không?"

Bên trong một khu vực, một bé trông mới chỉ ba, bốn tuổi nhìn Diệp Tinh nói.

Trước người cô bé có một ít thịt nướng, trông có vẻ thơm nức mũi, màu sắng mê người, khiến cho người ta rất có cảm giác thèm ăn.

"Được." Diệp Tinh cười một tiếng, cầm một miếng thịt nướng lên ăn.

Nhìn Diệp Tinh thưởng thức, rõ ràng trong lòng Đồng Mục có chút thấp thỏm, hiện giờ chẳng dễ dàng gì cô bé mới túm được cọng rơm cứu mạng Diệp Tinh, nếu thực lực của Diệp Tinh thật có thể sánh ngang với đạo chủ Hồn Hà, vậy cơ hội của cô bé sẽ lớn hơn rất nhiều.

Cô bé chỉ sợ Diệp Tinh bỗng nhiên rời đi, hy vọng của cô bé sẽ lại bị dập tắt.

“Không tệ." Diệp Tinh nếm thử một chút, mỉm cười gật đầu, đây là con gái hắn cho hắn ăn đó, cho dù thức ăn có bình thường tới đâu đi chăng nữa, Diệp Tinh cũng cảm thấy cực kỳ ngon.

"Diệp đại nhân ngươi nếm thử cái này nữa." Đồng Mục lại nhìn Diệp Tinh, cười nói.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé tràn ngập sự vui vẻ, giới thiệu thức ăn mình làm.

"Hửm?" Bỗng nhiên, Đồng Mục nhìn về phía đồng hồ trong tay, sắc mặt khẽ thay đổi.

“Sao vậy?" Diệp Tinh phát hiện Đồng Mục khác thường, hỏi.

"Ờm, Diệp đại nhân, ta phải rời khỏi bình nguyên Không Vực, tới di tích thánh hoàng Hắc Ly đó rồi." Đồng Mục nói.

Cô bé nhìn Diệp Tinh, dè đặt hỏi: "Nếu Diệp đại nhân không muốn đi, ta cũng sẽ không có bất kỳ ý kiến gì."

"Ha ha, nhóc con, ngươi cảm thấy ta sẽ sợ sao?" Diệp Tinh mỉm cười nói.

Hắn nhìn về phía xa, khóe miệng nở một nụ cười, nói: "Ta rất có hứng thú với di tích thánh hoàng Hắc Ly."

Nghe vậy, trong lòng Đồng Mục lập tức trở nên vui vẻ.

"Đi thôi!" Hắn xoay người sau đó bay về phía xa.

Ánh mắt nhìn về phía mấy vị bất tử cảnh bên người Đồng Mục.

Ong...

Một cổ luồng dao động kỳ lạ tản ra, hư không dường như dao động một chút, mắt thời không phát động.

Vút!

Sau đó linh hồn Diệp Tinh hóa thành mấy luồng dao động, giống như mũi tên nhọn trực tiếp đâm vào trong ý thức của mấy vị bất tử cảnh này, lưu lại dấu ấn trên linh hồn bọn họ!

Chỉ trong nháy mắt, dao động này hoàn toàn biến mất.

Lúc này mấy bất tử cảnh này ngây ra một chút, sau đó ánh mắt nhìn về phía Diệp Tinh rõ ràng trở nên khác lạ.

"Nô dịch thành công!" trong lòng Diệp Tinh vui mừng.

Hiện giờ mấy Bất Tử Cảnh này đã hoàn toàn trở thành nô lệ của hắn.

Mắt Thời Không của Diệp Tinh hiện giờ uy lực cường đại tới mức nào, cho dù là đại đạo chi chủ cấp hai cũng hoàn toàn không chống đỡ được, sẽ bị hoàn toàn bị trói buộc, dễ dàng bị hắn miểu sát.

Bây giờ đối với những sinh mạng còn chưa đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong này, thậm chí ngay cả linh hồn của bọn họ cũng hoàn toàn bị trói buộc.

Vậy nên đóng dấu trên những linh hồn bị trói buộc này, dễ như trở bàn tay.

Cả một quá trình hoàn thành trong nháy mắt, dường như xung quanh không phát sinh bất cứ dao động gì.

"Hửm?" Đồng Mục kỳ quái cảm nhận xung quanh một chút, có vẻ như trong mắt có một chút nghi ngờ, nhưng không phát hiện cái gì, cô bé cũng không nghĩ nhiều.

...

Đây là một khu vực vô cùng hoang dã, giống như tiền sử vậy, vậy mà trong hư không lại rất nhiều khe nứt khổng lồ, giống như bị cắt ra vậy.

Mặt đất khô nứt nẻ, cho dù tồn tại nham thạch cũng khô nứt, hơi chạm vào một sẽ lập tức hóa là tro tàn, toàn bộ khu vực tràn ngập sự cổ xưa.

"Đây chính là di tích thánh hoàng Hắc Ly ư?" Diệp Tinh nhìn về phía đại lục cổ xưa này.

Thánh hoàng Hắc Ly, tồn tại không biết đã bao lâu, thực lực cũng ở đỉnh cấp trong thánh hoàng vũ trụ, cực kỳ cường đại.

Oành!

Ý thức tản ra, bao phủ lên khu vực khổng lồ xung quanh.

Dưới ý thức của hắn xung quanh không một ngôi nhà, không một đạo bóng người.

Di tích thánh hoàng Hắc Ly rất lớn, thậm chí bằng rất nhiều các vị diện, muốn gặp những người khác ở nơi này cũng rất khó.

Cường giả có hạn phân bố trên lục địa vô hạn, chỉ cần nghĩ thôi đã biết.

Cho dù là thánh hoàng Vũ Trụ có tốn mấy năm trong đó cũng chưa chắc đã có thể khám phá hết lục địa cổ xưa này.

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua, một năm... hai năm... năm năm... mười năm...

Sau khi tiến vào di tích thánh hoàng Hắc Ly, Diệp Tinh mang theo con gái nhỏ tiểu Đồng có tâm tư khác xông pha khu di tích này.

Tất nhiên, bọn họ chỉ ở bên bờ khu vực, dù sao cường giả đỉnh cấp bên bờ khu vực cũng ít hơn nhiều, Đồng Mục không dám đi sâu vào trong.

Trừ bọn họ ra, trên thực tế nơi này cũng có cường giả Bất Tử Cảnh tới xông pha.

Nếu bọn họ may mắn lấy được một món binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, thực lực chắc chắn sẽ tăng mạnh, ít nhất có thể tăng lên một cấp ở Bất Tử Cảnh!

Mặc dù nguy hiểm cực lớn, nhưng là lợi ích cũng là cực lớn, cầu phú quý trong nguy hiểm, chắc chắn có một vào Bất Tử Cảnh muốn tới mạo hiểm một chút

Rất nhanh, thời gian đã trôi qua năm mươi năm!

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.