Chương trước
Chương sau
"Đây là nơi nào?"

Vừa xuất hiện trở lại, Diệp Tinh xuất hiện ở trong một mảnh hư không, mà ở xung quanh cũng không có bất kỳ bóng người nào xuất hiện.

"Một vị còn chưa nắm giữ hoàn toàn Đạo tắc Vận Mệnh, thế nhưng lại tới đây nhận truyền thừa Đại đạo Vận Mệnh?"

Ông...

Trong hư không bỗng nhiên vang lên một giọng nói, dao động hiện lên, ngay lập tức có một bóng dáng nhanh chóng ngưng tụ.

Đây là một ông lão mặc trường bào màu trắng, mái tóc của ông lão có màu đỏ, tùy ý tung bay, trên trán của ông ta có bí văn màu vàng, trên đầu có hai chiếc sừng dài, phần lộ ra ngoài cơ thể còn bao phủ một ít vảy.

"Bái kiến Thánh tôn Mạt Viêm." Nhìn ông lão, Diệp Tinh không dám do dự, lập tức cung kính nói.

"Bất Tử Cảnh lại có được thực lực của Đại đạo chi chủ, tiềm lực của ngươi rất mạnh." Thánh tôn Mạt Viêm nhìn Diệp Tinh, trong mắt lóe lên vẻ kỳ dị.

"Ngươi tên là gì?" Nhìn dáng vẻ của ông ta rõ ràng là sinh ra hứng thú đối với Diệp Tinh.

"Ta tên là Diệp Tinh." Diệp Tinh cung kính nói, không có giấu diếm.

"Diệp Tinh sao?" Thánh tôn Mạt Viêm gật gật đầu, nói: "Đạo tắc Vận Mệnh, có thể dung hợp cùng với bất kỳ một đạo tắc nào, hình thành nên Đại đạo Vận Mệnh, sao ngươi không đợi sau khi hoàn toàn nắm giữ Đạo tắc Vận Mệnh của mình rồi đến nơi này?"

Trong tất cả các loại đại đạo của vũ trụ, cũng chỉ có Đại đạo Vận Mệnh là cực kỳ đặc thù. Cho dù Đạo tắc Vận Mệnh kết hợp cùng với đạo tắc hệ Kim hay bất kỳ một loại đạo tắc nào trong Ngũ Hành, đều có thể dung hợp thành Đại đạo Vận Mệnh.

Đây là chỗ đặc thù lớn nhất của Đạo tắc Vận Mệnh.

Trên thực tế, chủ thể Đại đạo Vận Mệnh vẫn là ở nằm trên vận mệnh, việc nắm giữ những đạo tắc khác còn tốt, nhưng mà Đạo tắc Vận Mệnh tuyệt đối là khó nắm giữ nhất.

Diệp Tinh chỉ biết là hiệu quả mà Hiền giả vận mệnh giảng giải Đạo tắc Vận Mệnh rất mạnh, có thể làm giảm đáng kể độ khó khăn khi đột phá.

Trong hư không, Thánh tôn Mạt Viêm nhìn Diệp Tinh dò hỏi.

Nơi này chính là một tia ý thức của ông ta, giống như trước kia Diệp Tinh đã từng gặp ý thức của Huyễn tộc Thánh hoàng Côn Duyên vậy, hoàn toàn có suy nghĩ của mình, nhưng mà một khi xuất hiện, cũng không duy trì được lâu, sau khi truyền cho hắn bí thuật Huyễn Yên xong liền biến mất.

"Đúng vậy." Diệp Tinh gật đầu.

"Một khi đã như vậy, truyền thừa của ta sẽ mở ra."

Thánh tôn Mạt Viêm mỉm cười nói: "Đương nhiên, ta cũng không thể cam đoan 100% ngươi có thể hoàn toàn nắm giữ Đạo tắc Vận Mệnh, toàn bộ còn phải dựa vào của ngộ tính của ngươi, nhưng mà nơi này nhất định dễ đột phá hơn so với thế giới bên ngoài một chút."

Ông ta vung tay phải lên.

Xoạt!

Trong hư không ở trước mặt thế nhưng xuất hiện một cái khe, ở bên trong cái khe còn có thể nhìn thấy từng tòa cung điện, vô cùng kỳ dị.

"Bên trong này là Huyễn Nguyên giới, ngoại giới một năm, bên trong sẽ trôi qua mười năm, sau khi ngươi tiến vào chỉ có thể tiếp xúc đến Đạo tắc Vận Mệnh, chứ không thể lĩnh ngộ được đạo tắc nào khác." Thánh tôn Mạt Viêm mỉm cười nói.

"Tốc độ dòng chảy thời gian gấp 10 lần?" Nghe vậy Diệp Tinh cả kinh.

Giống như khi đó, tốc độ dòng chảy thời gian bên trong cánh cửa cũng khác với ngoại giới, nhưng mà không thể lĩnh ngộ đạo tắc nào, ở Huyễn Nguyên giới thì lại có thể, có điều cũng chỉ có thể hiểu được Đạo tắc Vận Mệnh thôi.

Nhìn Thánh tôn Mạt Viêm, Diệp Tinh hỏi: "Phân thân của ta có thể rời khỏi nơi này hay không?"

Lúc này hắn là phân thân Huyễn tộc, bản thể đang ở bên trong nhẫn không gian.

Nếu đều tiến vào bên trong Huyễn Nguyên giới, vậy chẳng phải là đoạn thời gian này hắn không thể lĩnh ngộ bất kỳ đạo tắc nào sao?

"Không thể." Thánh tôn Mạt Viêm trực tiếp lắc đầu, nói: "Ngươi đã tiến vào không gian truyền thừa rồi, nếu đi ra ngoài, toàn bộ truyền thừa sẽ lập tức chấm dứt."

Nghe vậy sắc mặt Diệp Tinh rõ ràng thay đổi một chút.

Sớm biết vậy lúc trước phân thân Huyễn tộc của hắn đã thoát ly khỏi bản thể rồi, có điều hắn cũng không biết nơi truyền thừa cụ thể là dạng gì.

Lúc trước không ai biết xung quanh hư không có che dấu cường giả hay không, cho nên đều là phân thân Huyễn tộc của hắn hành động.

Bằng không nếu bản thể bị cường giả ẩn giấu phát hiện, nói không chừng sẽ thông báo cho các cường giả dị tộc khác đến, đến lúc đó hắn sẽ nguy hiểm.

Diệp Tinh quá mức cẩn thận, kết quả đem bản thể và phân thân của mình đều tiến vào. Trong lúc nhất thời, Diệp Tinh chỉ cảm thấy khóc không ra nước mắt.

Suy nghĩ một chút, hắn đột nhiên hỏi: "Thánh tôn Mạt Viêm, ngoại trừ cảm ngộ Đạo tắc Vận Mệnh, ta có thể làm chuyện khác không?"

"Có thể." Lúc này Thánh tôn Mạt Viêm gật đầu mỉm cười nói: "Ngươi có thể luyện khí, luyện đan,.v..v.., chỉ cần không lĩnh ngộ đạo tắc, ngươi làm gì tùy thích."

Nghe vậy, Diệp Tinh hơi hơi yên lòng.

"Tốt lắm, vào đi thôi! Trình độ của cường giả bên trong Huyễn Nguyên giới rất thấp, thậm chí người mạnh nhất không đến Hư Không Cảnh, sau khi ngươi tiến vào trong đó thực lực cũng sẽ bị áp chế, có điều ngươi vẫn là người mạnh nhất trong Huyễn Nguyên giới này."

Thánh tôn Mạt Viêm mỉm cười nói: "Mà mấu chốt để ngươi lĩnh ngộ vận mệnh nằm ở trên người đứa bé kia."

Ông ta chỉ một ngón tay về phía một tòa cung điện bên dưới.

"Ô oa!"

Bên trong tòa cung điện kia, một tiếng khóc thật lớn vang lên, đó là một đứa trẻ sơ sinh vừa mới được sinh ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.