Chương trước
Chương sau
Lúc này một khu vực, một yêu thú khổng lồ yên lặng đứng thẳng, thân hình yêu thú này chỉ có mười mét, bốn vó, sau lưng tràn đầy gai ngược dữ tợn, bộ mặt nhìn qua giống như một con bọ cạp.

Xa xa, đạo chủ Mặc Bội nhanh chóng bay tới, dừng ở phía sau yêu thú bọ cạp, vô cùng cung kính nói: "Bái kiến Thánh Hoàng Hạt Vu."

"Nhiệm vụ thất bại?" Thánh Hoàng Hạt Vu xoay người hỏi.

"Thất bại." Đạo chủ Mặc Bội nắm tay, trên mặt tràn đầy vẻ âm trầm.

Ông ta nhìn Thánh Hoàng Hạt Vu, nói: " Thánh Hoàng Hạt Vu, kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?"

Trong mắt ông ta tràn đầy sát ý, hận không thể lập tức giết Diệp Tinh.

"Chờ." Thánh Hoàng Hạt Vu lắc đầu nói.

"Chờ?" Nghe vậy, đạo chủ Mặc Bội sửng sốt.

“Ngươi chẳng lẽ cho rằng hiện tại có ai có năng lực giết được nhân Loại Diệp Tinh sao?” Thánh Hoàng Hạt Vu đạm mạc nói, trong giọng nói rõ ràng có một tia lãnh ý: "Có được lệnh bài màu tím, nhân loại Diệp Tinh ở dòng sông vận mệnh đã đứng ở thế bất bại, không có bất kỳ cường giả nào có thể giết hắn."

Coi như là ông ta trực tiếp ra tay cũng sẽ trực tiếp tử vong.

Nghe vậy, trong mắt đạo chủ Mặc Bội tràn đầy vẻ không cam lòng.

Chỉ là ông ta cũng biết mình không báo thù được, cho dù lại đi ám sát Diệp Tinh ngàn vạn lần cũng chỉ có một cái kết quả.

Lần ra tay này, không chỉ tổn thất phân thân, ngay cả binh khí cường đại nhất của ông ta cũng bị Diệp Tinh chiếm được.

"Chờ đi, nhân loại Diệp Tinh không có khả năng vĩnh viễn ở khu vực dòng sông vận mệnh, hắn sẽ có một ngày ra khỏi đó, chỉ có khi đó mới có thể ra tay." Trong mắt Thánh Hoàng Hạt Vu chớp động vẻ lạnh lẽo vô cùng.

......

“Ha ha, Diệp Tinh, ta kính ngươi một chén!”

"Ngươi quá lợi hại, ngay cả đạo chủ Mặc Bội đại đạo chi chủ cấp ba của Yêu tộc cũng bỏ mạng trên tay ngươi."

Trong đại điện đạo chủ, vẻ mặt từng vị đại đạo chi chủ, chúa tể thế giới của Nhân tộc tươi cười, nâng chén rượu kính Diệp Tinh.

“May mắn mà thôi!”

"Nếu không có lệnh bài màu tím, không có dòng sông vận mệnh che chở thì ta cũng không ngăn cản được một đạo công kích của đạo chủ Mặc Bội."

Diệp Tinh cũng nâng chén rượu, mặt mang theo tươi cười khiêm tốn nói.

"Có thể đạt được lệnh bài màu tím cũng là bản lĩnh của ngươi."

“Đúng, dòng sông vận mệnh ở đó, những người khác cũng không chiếm được!”

Trong đại điện đạo chủ phi thường náo nhiệt, mà nhân vật chính tự nhiên là Diệp Tinh.

Trên bàn, đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, cười nói: "Diệp Tinh, lần này ngươi chính là chân chính nổi danh vũ trụ. Đạo chủ Mặc Bội, coi như là vi sư cũng không phải là đối thủ của ông ta.”

“Lúc trước Diệp Tinh đánh chết đại đạo chi chủ cấp một, trên thực tế rất nhiều đại đạo chi chủ đều có thể làm được. Nhưng đại đạo chi chủ cấp ba, đó là đại đạo chi chủ đứng đầu vũ trụ. Ngoại trừ cường giả cấp bậc Thánh Hoàng ra, cường giả cấp bậc này thuộc về cấp độ mạnh nhất.”

Đây là cường giả mạnh nhất dưới Thánh Hoàng Vũ Trụ, kết quả lại bị Diệp Tinh gài bẫy giết. Trong vũ trụ ở cảnh giới đại đạo chi chủ có thể đánh chết đại đạo chi chủ cấp ba chỉ đếm trên đầu ngón tay. Còn Diệp Tinh hiện tại chỉ ở bất tử cảnh!

“Đúng vậy, sư đệ, ta cũng chưa từng đánh chết một vị đại đạo chi chủ cấp ba đâu!”

Bàn bên cạnh, một người đàn ông tộc Viên Nhân mặc áo giáp màu đen, thân cao ước chừng ba mét, dáng người cường tráng, cả người lông màu tím, trên đầu còn có một sừng, ông ta mỉm cười nói.

Ông ta chính là đạo chủ Không Hàn, cũng là đệ tử của Thời Không Thánh Tôn, thập nhất sư huynh của Diệp Tinh. Diệp Tinh lần đầu tiên bái kiến Thánh Tôn Thời Không cũng là đạo chủ Không Hàn mang theo hắn đi.

"Những dị tộc này đều muốn tới giết ta, ta đương nhiên phải phản kích."

Diệp Tinh nâng chén rượu trong tay lên, nhấm nháp một chút mỉm cười nói: "Chỉ là đáng tiếc, chỉ có một vị đại đạo chi chủ cấp ba ra tay, nếu là nhiều hơn mấy người thì tốt rồi."

Nếu bại lộ lệnh bài màu tím, chỉ cần dị tộc không phải kẻ ngốc, vậy thì không có khả năng phái ra cường giả tới giết hắn. Một chiêu này chỉ có thể dùng một lần.

"Ha ha, sư đệ, ngươi thật đúng là một chút cũng không thỏa mãn." Nghe được lời của Diệp Tinh, đạo chủ Không Hàn cười to nói.

"Nếu ta đánh chết được một vị đại đạo chi chủ cấp ba, để cho ta chết mười lần ta cũng nguyện ý." Bên cạnh, cung chủ Hạo Nguyên cười nói.

Rõ ràng quan hệ của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng, đạo chủ Không Hàn và cung chủ Hạo Nguyên tốt hơn một chút, có thể tùy ý nói chuyện với nhau.

Xoẹt!

Bỗng nhiên, ảo ảnh trong đại điện đạo chủ chớp động, lập tức một người phụ nữ xuất hiện.

Đây là một người phụ nữ tướng mạo tuyệt mỹ, tóc dài màu xanh, làn da màu xanh nhạt, trên trán còn có một đạo bí văn kỳ dị.

Thân cao đại khái chỉ có một mét sáu, trên người mặc áo giáp màu tím, "Là đạo chủ Quang Huyên!"

"Trước kia Diệp Tinh cho nổ tung thang Cửu Giới của đạo chủ Quang Huyên, lúc ấy đạo chủ Quang Huyên còn tuyên bố treo thưởng lệnh, muốn bắt Diệp Tinh vào trong lao ngục."

"Không thể tưởng tượng được, thời điểm Diệp Tinh hủy thang Cửu Giới còn ở hư không cảnh, chỉ là một thiên tài thành Thời Không vừa mới bồi dưỡng, lúc ấy ta còn đang nghĩ Diệp Tinh lá gan quá lớn, thế nhưng mới ngắn ngủn mấy trăm năm thời gian, hắn liền chân chính đứng chung một chỗ cùng chúng ta, thậm chí thực lực vượt qua chúng ta."

"Hiện tại thực lực của Diệp Tinh có lẽ đều rất tiếp cận đạo chủ Quang Huyên."

Nhìn thấy người phụ nữ này, nhất thời mọi người xung quanh nghị luận sôi nổi.

Lúc trước vị thiên tài Diệp Tinh này tuy rằng thiên phú cường đại, nhưng cũng không thể khiến cho đại đạo chi chủ,chúa tể thế giới bọn họ chú ý, dù sao với tiềm lực lúc ấy của Diệp Tinh, rất có thể đột phá đến bất tử cảnh, nhưng cảnh giới đại đạo chi chủ khả năng lại rất khó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.