Chương trước
Chương sau
Lúc này phần đông ánh mắt của các cường giả đều nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.

Mà ngay cả Thao Liệt cũng nhìn về phía bên này.

"Diệp Tinh? Đại điện Đạo chủ?" Lúc này trong mắt Thao Liệt lấp lánh ánh sáng kỳ dị.

Đương nhiên là anh ta có biết đến chuyện Diệp Tinh tiến vào Đại điện của Đạo chủ.

Chẳng qua, hắn cũng không có tư cách tiến vào Đại điện của Đạo chủ.

Bên kia, Nguyệt Hành cũng nhìn về phía Diệp Tinh, khẽ cau mày.

"Hiện tại Diệp Tinh còn có thực lực của Đại đạo chi chủ? Tin tức này rốt cuộc là thật hay giả?"

Nếu chuyện này xảy ra ở trên người những người khác, bà ta tuyệt đối sẽ không tin, nhưng mà lúc trước ở dãy núi Hoang Trụ Diệp Tinh đã gây ra cho bà ta sự chấn động quá lớn, điều này làm cho bà ta không khỏi cảm thấy tin tức này có thể là thật.

"Sư đệ." Kuiba nhìn thấy Diệp Tinh, trên mặt lập tức lộ ra tươi cười, nhanh chóng bay tới.

"Thất sư huynh." Nhìn thấy Kuiba, Diệp Tinh mỉm cười nói.

Hắn nhìn thoáng qua bốn phía, sâu trong đáy mắt lập tức lộ ra vẻ vui sướng.

"Thao Liệt đến đây! Còn có mấy vị thiên tài khác cũng tới."

Mục tiêu lần này của hắn đều ở nơi này, không cần sửa đổi kế hoạch.

"Ha ha, sư đệ, không ngờ ngươi cũng tới nơi này." Kuiba cười to nói.

Lúc này sâu trong đáy mắt Kuiba vẫn còn lưu lại vẻ khiếp sợ, thân là sư huynh của Diệp Tinh, đương nhiên anh ta biết hiện tại Diệp Tinh đã có thực lực Đại đạo chi chủ.

Lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Diệp Tinh, Diệp Tinh mới ở vào Đạo Tắc Cảnh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn vậy mà đã đạt tới trình độ như vậy!

Đại đạo chi chủ, đây là cảnh giới mà anh ta tha thiết ước mơ.

"Ta chỉ là tới nơi này xem một chút." Diệp Tinh mỉm cười nói.

Nhìn Kuiba, Diệp Tinh lại có chút nghi hoặc: "Thất sư huynh, ngươi còn không đi tiếp nhận truyền thừa sao?"

Kuiba bị nhốt ở Bất Tử Cảnh thời gian dài như vậy, đạt được lệnh bài truyền thừa hẳn là phải khẩn cấp đi lĩnh ngộ, đột phá mới đúng.

"Không vội." Nghe vậy, Kuiba lắc lắc đầu cười nói: "Hiện tại ta đang điều chỉnh trạng thái của mình, chờ khi đạt tới trạng thái tốt nhất lại đi nhận truyền thừa."

Cho dù là truyền thừa mà Thánh tôn Mạc Viêm lưu lại cũng không thể trăm phần trăm đột phá đến cảnh giới Đại đạo chi chủ, chỉ có thể nói là có một chút xác suất, nếu thật sự là đột phá trăm phần trăm mà nói, đoán chừng phần lớn Đại đạo chi chủ của các tộc đàn cường đại của Nhân tộc, Yêu tộc đều đã xuất động đi tranh đoạt lệnh bài rồi.

Dù sao, ai chẳng muốn tộc đàn của mình xuất hiện nhiều cường giả cấp bậc Đại đạo chi chủ chứ.

"Hơn nữa, nói không chừng ta có thể đạt được bảo vật ở nơi này, nếu thật sự đạt được, cho dù ta không dùng đến, thì cũng có thể mang đến thành Thời Không để giao dịch, sau đó đổi lấy bảo vật càng cường đại hơn." Kuiba tiếp tục nói.

"Thì ra là như vậy." Diệp Tinh gật đầu.

Ngay cả khi bảo vật đạt được ở trong này không có tác dụng đối với thực lực, nhưng mà cũng có thể giao dịch được lượng lớn điểm Thời Không. Giống như trước kia Diệp Tinh đổi kiếm Hủy Nguyên vậy, phải giao dịch số lượng lớn bảo vật dư thừa.

"Hẳn là đám người Thao Liệt cũng có tính toán giống vậy."

Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh nhìn về phía Thao Liệt.

Sau khi hắn nảy sinh ra ý tưởng phục chế thiên phú, khí lưu màu xám trong đầu hắn vẫn an ổn tồn tại, chậm rãi gia tăng trong nháy mắt liền bạo động!

Nhiều khí lưu màu xám ngưng tụ lại ở hai nơi, hình thành hai điểm nhỏ màu đen.

Theo thời gian trôi đi, những khí lưu màu xám này dường như có lẽ là đã bị ý thức của hắn khống chế, bình thường nếu hắn không có ý định phục chế thiên phú, những khí lưu màu xám này cũng sẽ không có dao động gì.

"Xuất hiện!"

Cảm nhận được hai điểm nhỏ màu đen xuất hiện, chỗ sâu trong đáy mắt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui thích.

"Quả nhiên giống như mình nghĩ, thiên phú vận mệnh, thiên phú sinh mệnh của Thao Liệt mạnh hơn mình rất nhiều!"

Cho dù là thiên tài cường đại như Hỗn Vũ, so sánh với Thao Liệt mà nói thì cũng có vẻ thật bình thường! Hỗn Vũ là tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của Nhân tộc, mà Nhân tộc đã trải qua không biết bao nhiêu trăm triệu năm, có thể tưởng được là đã xuất hiện bao nhiêu vị thiên tài giống như Hỗn Vũ.

Mà Thao Liệt lại xếp hạng đầu!

"Chuyển hóa!"

Không chút do dự, ý thức của Diệp Tinh trực tiếp hạ mệnh lệnh.

Ầm!

Ngay lập tức, hai đốm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi đầu hắn, tiếp đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán, sau đó biến mất không thấy, hoàn toàn dung nhập vào bên trong thân thể hắn.

"Thành công!"

Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, trong lòng lại vô cùng vui sướng.

Trong nháy mắt hắn liền có được thiên phú đạo tắc vận mệnh và đạp tắc sinh mệnh của Thao Liệt, tuyệt thế thiên tài đứng thứ 4 trong lịch sử Hư Không Cảnh của Nhân tộc!

Sau khi phục chế thành công, phân thân Đạo tắc vận mệnh ở bên trong cơ thể Diệp Tinh cảm thấy khả năng lĩnh ngộ của mình ngay lập tức trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Mà sau khi phục chế thành công, khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh cũng chỉ tiêu hao một số nhỏ.

Dù sao cũng đã mấy trăm năm rồi hắn không hề dùng đến khí lưu màu xám, lần này đột phá đến Bất Tử Cảnh lại bạo tăng rất nhiều.

"Đã phục chế xong thiên phú đạo tắc vận mệnh và đạo tắc sinh mệnh, hiện tại phục chế thiên phú đạo tắc không gian, thiên phú Huyễn đạo!"

Hít sâu một hơi, Diệp Tinh lại nhìn về phía hai vị cường giả Bất Tử Cảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.