Chương trước
Chương sau
Nghe vậy, Diệp Lân lập tức khó hiểu nhìn Diệp Tinh, nói: "Cha, cái gì sai ạ?"

"Bảo Nhi sinh ra trước con, cho nên con phải gọi là chị gái." Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Chị... gái." Diệp Lân nhìn cô bé chỉ có ba, bốn tuổi, dường như cô bé cảm ứng được có người đang nhìn, ánh mắt hồn nhiên tò mò nhìn Diệp Lân một cái.

Khóe miệng Diệp Lân hơi hơi co rút một chút, mình phải kêu cô nhóc này là chị?

"Cha, mẹ, chúng ta trở về rồi nói sau." Đợi một hồi, Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Được, được, trở về." Diệp Kiến An, Lưu Mai vội vàng nói.

......

"Bảo Nhi, xem này, đây là đồ chơi rất vui, ông dạy cho con cách chơi nhé." Diệp Kiến An ngồi ở trước mặt cô bé, trêu đùa cháu gái của mình.

"Vâng ạ." Cô bé vui vẻ gật đầu.

Cách đó không xa, Diệp Tinh nhìn cảnh tượng ấm áp trước mặt, khóe miệng cũng lộ ra vẻ tươi cười.

Sự xuất hiện của tiểu Bảo Nhi không thể nghi ngờ khiến cả nhà trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.

Có điều dường như nghĩ tới điều gì, nụ cười trên mặt Diệp Tinh lại thu lại một chút.

"Diệp Tinh, sao vậy?" Lâm Tiểu Ngư đi tới, hỏi.

"Anh đang suy nghĩ chuyện của con chúng ta." Diệp Tinh lắc đầu thở dài một tiếng.

Hiền giả Vận Mệnh nói, Quả Âm Dương Huyền Minh có thể tạo ra hai sinh mệnh, giữ lại một, bỏ qua một, mà Bảo Nhi là sinh mệnh bỏ qua kia.

Hắn còn có một đứa nhỏ khác lúc này đang ở bên cạnh quả Âm Dương Huyền Minh.

Nhưng mà, ngay cả Hiền giả Vận Mệnh cũng không biết quả Âm Dương Huyền Minh kia đang ở nơi nào?

Tuy rằng đạo Vận mệnh thần kỳ, có các loại thủ đoạn thần kỳ, nhưng mà cái gì cũng đều phải có dấu vết, không thể nào thật sự cái gì cũng đều biết.

Nghe việc này, rõ ràng trong mắt Lâm Tiểu Ngư cũng có một tia lo lắng, có điều cô nhìn Diệp Tinh, an ủi: "Nếu ở bên cạnh quả Âm Dương Huyền Minh, có năng lượng bổ sung, tình huống của đứa nhỏ kia của chúng ta sẽ không giống như Bảo Nhi đâu."

Quả Âm Dương Huyền Minh hoàn toàn có thể ngăn cản sinh mệnh lực suy giảm.

Tuy rằng Lâm Tiểu Ngư lo lắng, nhưng mà cô biết Diệp Tinh đang phải thừa nhận áp lực quá lớn.

Diệp Tinh gật gật đầu, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi đột nhiên nói: "Tiểu Ngư, anh chuẩn bị đi ra ngoài một chuyến."

"Đi ra ngoài?" Nghe vậy, Lâm Tiểu Ngư liền vội vàng hỏi: "Đi đâu?"

"Không cần lo lắng, không nguy hiểm." Diệp Tinh lắc đầu.

Hắn vung tay phải lên, trước mắt lập tức xuất hiện một tin tức.

Nhìn tin tức, Lâm Tiểu Ngư ngạc nhiên nói: "Bình nguyên Linh Việt?"

Tin tức này là do Nhân tộc gửi ra, Bình nguyên Linh Việt là một chỗ bí cảnh bên trong Nhân tộc, bình thường có rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp mạo hiểm ở bên trong.

Mà bên trong thường xuyên xuất hiện một ít binh khí cường đại, thậm chí ở vào Bất Tử Cảnh đỉnh, thậm chí còn từng xuất hiện binh khí cường đại không thua kém kiếm Hủy Nguyên.

Phải biết rằng, lúc trước kiếm Hủy Nguyên có thể khiến cho thực lực của Diệp Tinh dễ dàng đạt tới cấp bậc Bất Tử Cảnh đỉnh cấp giống như Hồn Liệt Thiên.

"Diệp Tinh, anh đến nơi đó làm gì?" Lâm Tiểu Ngư nghi hoặc hỏi.

"Có chút việc." Diệp Tinh mỉm cười.

Lúc này trong mắt hắn đã có vẻ chờ mong.

"Hiện tại đột phá đến Bất Tử Cảnh, anh cũng đã có thể tiếp tục tăng thiên phú của các phương diện đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh lên!"

Khí lưu màu xám trong đầu hắn thật kỳ dị, có thể đề cao thiên phú đạo tắc, nhưng mà chỉ có thể phục chế cùng cảnh giới.

Lúc trước Diệp Tinh ở vào Chân Linh Cảnh, mà ở Chân Linh Cảnh có thiên phú cường đại cực nhỏ, cho dù có thiên phú cường đại cũng bị nhốt ở bước cuối cùng, không thể đột phá, đợi cho mấy chục triệu năm trôi qua, tuổi thọ đến cuối, sẽ lập tức chết đi.

Mà hiện tại Bất Tử Cảnh lại không giống, cho dù bị nhốt ở bình cảnh, thì tuổi thọ vẫn vô tận như cũ.

Giống như Thao Liệt, đứng thứ tư trong lịch sử Nhân tộc ở Hư Không Cảnh, thiên phú cường đại cỡ nào chứ? Thậm chí toàn bộ cường giả đều cho rằng anh ta có thể nhanh chóng trở thành Đại đạo chi chủ, nhưng cuối cùng anh ta vẫn không thể nào thành công.

Tuy rằng không thành công, nhưng mà anh ta vẫn không có ngã xuống, cho nên Diệp Tinh hoàn toàn có thể phục chế thiên phú đạo tắc của Thao Liệt!

Mà trong lịch sử Nhân tộc, chắc chắn sẽ có thiên phú đạo tắc nào đó không thua kém gì thiên tài Thao Liệt.

"Bảo vật trong Bình nguyên Linh Việt không có gì hấp dẫn với mình cả, nhưng mà lại có thể hấp dẫn số lượng lớn Bất Tử Cảnh Nhân tộc đi đến đó, mà mình có thể phục chế thiên phú của bọn họ!" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng, trong mắt lấp lánh ánh sáng.

Thiên phú càng mạnh, mới có thể tu luyện càng nhanh.

Giống như thiên phú đạo tắc tử vong của hắn là mạnh nhất, ở bên trong Vòng xoáy sinh tử nhận truyền thừa, chỉ mấy thời gian mấy trăm năm đã đạt tới cực hạn.

Nếu mà thiên phú thấp một chút, thì sẽ không có khả năng nhanh như vậy.

Trên con đường tu luyện, thiên phú, cơ duyên, cố gắng đều không thể thiếu, nhưng mà thiên phú tuyệt đối chiếm phần lớn nhất.

Chân Linh Cảnh không có thiên tài cho hắn phục chế, nhưng mà sau khi đạt tới Bất Tử Cảnh, sự lựa chọn của hắn lập tức lớn hơn rất nhiều.

Trò chuyện với Lâm Tiểu Ngư một chút, bỗng nhiên Diệp Lân đi đến, trên mặt của cậu có vẻ trịnh trọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.