Chương trước
Chương sau
Luận lực căn nguyên của đạo tắc, hắn tuyệt đối không thua đạo chủ Xích Diễm, chỉ là ở phương diện chiêu thức công kích thì hắn lại kém một phần.

Dù sao thời gian tu luyện của hắn quá ngắn, đây là chỗ ngắn của hắn, tu luyện ngắn, cảnh giới có thể tăng lên, nhưng chiêu thức công kích lại rất khó tự nghĩ ra trong thời gian ngắn.

Mà đạo chủ Xích Diễm sống không biết đã bao nhiêu năm, uy lực công kích tự sáng tạo ra khẳng định vượt qua hắn.

Nhưng mà hắn có thương Huyết Nguyên là bảo vật cường đại, mà đạo chủ Xích Diễm lại không có.

Tổng hợp lại, thực lực của hắn tự nhiên là hoàn toàn đè bẹp đạo chủ Xích Diễm.

“Cuồng vọng!”

Nghe vậy, đạo chủ Xích Diễm nhất thời tức giận gào lên: "Tên cường giả Huyễn tộc kia, ngươi còn không phải là dựa vào bảo vật sao? Bằng không ngươi há lại là đối thủ của Xích Diễm ta?"

Luận sự tinh vi của chiêu thức, ông ta tuyệt đối vượt qua Diệp Tinh, công kích của Diệp Tinh quả thực không có chút kỹ xảo nào. Ông ta thấy thậm chí còn không bằng rất nhiều cường giả bất tử cảnh của tộc quần bọn họ.

Thế nhưng binh khí của Diệp Tinh quá mạnh, cho dù đơn giản đâm tới, mặc cho chiêu thức của ông ta có điêu luyện đến đâu đi chăng nữa thì cũng căn bản ngăn cản không được.

Chiêu thức chiếm một phần ưu thế, nhưng binh khí lại chiếm mười phần.

- Ha ha, trên người một đại đạo chi chủ đã sống vô số năm như ngươi lại không có bảo vật nào sao? Diệp Tinh cười to nói.

Lúc này ánh mắt hắn lại cảnh giác nhìn bốn phía.

"Nhị sư huynh cùng thầy đã tới rồi sao? Vì sao không xuất hiện?" Trong lòng hắn chuyển động rất nhiều suy nghĩ.

- Chẳng lẽ là muốn nhìn thực lực của mình một chút?

Trước nhị sư huynh Thánh Hoàng Lăng Húc của hắn đem tin tức hắn có được thực lực đại đạo chi chủ nói cho đạo chủ Lăng Hằng, khiến cho đạo chủ Lăng Hằng lo lắng đến tìm hắn.

"Có vẻ vị nhị sư huynh này có chút bất mãn đối với mình a." Trong lòng Diệp Tinh hơi trầm xuống.

Nhìn đạo chủ Xích Diễm ở xa xa lại nhanh chóng bay tới, Diệp Tinh lại không có chút kiêng kỵ nào.

Cho dù nhị sư huynh Thánh Hoàng Lăng Húc bất mãn đối với hắn, nhưng ở thời điểm hắn nguy hiểm tuyệt đối không dám không ra tay, bởi vì đây là mệnh lệnh của Thánh Tôn Thời Không!

Đó là Thánh Tôn mạnh nhất vũ trụ, cho dù là Thánh Hoàng cũng tuyệt đối không dám vi phạm mệnh lệnh!

"Nhị sư huynh, nếu ngươi muốn kiến thức, vậy ta sẽ cho ngươi hảo hảo kiến thức một chút!"

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, trong lòng Diệp Tinh không hề sốt ruột rời đi, ánh mắt của hắn nhìn về phía đạo chủ Xích Diễm.

Xoẹt!

Trong lòng vừa động, lực lượng đạo tắc tử vong nồng đậm liền tràn vào trong cánh Hắc Nguyên, hư không xung quanh dường như không có bất kỳ trói buộc nào đối với Diệp Tinh.

Tốc độ của hắn vô cùng kinh người, trong nháy mắt cũng đã đi tới trước người đạo chủ Xích Diễm.

"Cái gì?" Nhìn thấy Diệp Tinh bỗng nhiên xuất hiện, đạo chủ Xích Diễm kinh hãi.

"Đạo chủ Xích Diễm, tốc độ của ngươi quá chậm." Sau khi xuất hiện, giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên bên tai ông ta.

Đâm rồi!

Thương Huyết Nguyên trong tay Diệp Tinh lại đâm ra.

Hư không dường như đều dừng lại, hỏa diễm lưu động trên người đạo chủ Xích Diễm đều bị áp chế, mùi máu tanh vô cùng nồng nặc hoàn toàn bao phủ ông ta lại.

“Đi!” Đạo chủ Xích Diễm điên cuồng ngăn cản.

Nhưng mà ông ta hoàn toàn không ngăn cản được.

Trường thương đâm ra, sát khí điên cuồng trùng kích đạo chủ Xích Diễm, đồng thời uy năng cường đại bộc phát, trực tiếp xẹt qua thân thể đạo chủ Xích Diễm.

"Phụt!"

Dưới công kích này, đạo chủ Xích Diễm trực tiếp phun máu tươi trong miệng ra.

Trường thương ngang trời, dao động tàn phá thậm chí đánh xuống phía dưới.

"Rầm rầm!"

Từng tòa cung điện của tộc Hạt Nguyên tiếp xúc với dao động này, căn bản không chịu nổi, một vết nứt thật lớn xuất hiện, khe nứt không ngừng lan tràn hướng xa xa, thậm chí liếc mắt một cái cũng không nhìn thấy điểm cuối.

Một vài cường giả tộc Hạt Nguyên tiếp xúc với công kích này hoàn toàn không chịu nổi, lực sinh mệnh trong nháy mắt bị phá hủy.

“Công kích quá khủng bố!”

"Nhanh, mau chạy đi."

Trong mắt tất cả cường giả tộc Hạt Nguyên tràn đầy kinh hãi, nhìn về phía ảo ảnh hỗn độn khổng lồ bị dòng sông máu kia đánh cho tan vỡ dưới bầu trời.

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng thực lực vị cường giả Huyễn tộc kia quả thật cường đại hơn so với đạo chủ Xích Diễm của tộc quần bọn họ.

“Tên Huyễn tộc chết tiệt!” Đạo chủ Xích Diễm nhìn về phía những cung điện bị đánh nát cùng với cường giả bất tử cảnh chết đi, giận dữ quát: "Ngươi dám làm càn trên đại lục tộc Hạt Nguyên ta?"

Sắc mặt ông ta dữ tợn, hỏa diễm ngập trời bộc phát ra, hoàn toàn bao phủ diệp Tinh.

"Ta làm càn đó, ngươi có thể làm gì ta?" Lại là giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Nhìn đạo công kích này, Diệp Tinh híp mắt, trường thương đỏ như máu trong tay cũng đâm ra.

- Huyễn Yên! Trong nháy mắt, hắn lại trực tiếp thúc dục bí thuật Huyễn Yên.

Xoẹt...

Đạo chủ Xích Diễm chỉ cảm thấy hư không xung quanh tựa hồ lập tức dừng lại, âm thanh gì cũng đều biến mất, trước mắt chỉ có thương Huyết Nguyên của Diệp Tinh đâm tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.