Chương trước
Chương sau
"Chi nhánh gia tộc Linh Nguyên?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh suy nghĩ chuyển động.

Gia tộc Linh Nguyên, gia tộc Thánh hoàng cường đại, dãy khoáng mạch này đối với Bất tử cảnh bình thường tương đối quý giá, nhưng đối với gia tộc kia mà nói thì tuyệt đối không đáng nhắc tới.

"Đúng rồi, Bá Nguyên Lan cũng thuộc gia tộc Thánh hoàng Linh Nguyên." Diệp Tinh thầm nghĩ: "Có phải do Bá Nguyên Lan nhúng tay?"

Suy nghĩ để đấy, cùng Diệp Lân nói hai câu, Diệp Tinh kết thúc cuộc trò chuyện.

Hắn đứng ở một chỗ trong hư không, phía dưới hư không là từng dãy từng dãy sơn mạch cổ xưa, từng hồ nước thoáng động, phía trên là vụ khí vờn quanh.

Rầm! Rầm!

Từ nơi xa bỗng có hai bóng người bay tới, mắt bọn họ nhìn Diệp Tinh liếc một chút, liền thu hồi.

"Không biết nhân loại Diệp Tinh di chuyển đến nơi nào?"

"Hiện tại tất cả tộc quần trên toàn bộ vũ trụ đều điên rồi, đều đang điên cuồng tìm kiếm tung tích nhân loại Diệp Tinh, ban bố vô số treo thưởng."

"Chỉ cần phát hiện, mà lại xác định là thật, thậm chí có thể lấy được bảo vật cấp độ Bất tử cảnh!"

Hai cường giả nghị luận, cấp tốc hướng nơi xa bay đi.

Vỏn vẹn chưa đến ngàn năm, thậm chí đứng ở đỉnh cao nhất của Bất tử cảnh, cứ tiếp tục như vậy, nhân loại Diệp Tinh có thể trở nên cường đại đến mức nào?

Hiện tại bọn họ sẽ bất chấp bất kể đại giới nào để giết chết Diệp Tinh.

"Tìm kiếm tung tích của ta sao?" Diệp Tinh trong lòng thầm nói.

Khóe miệng của hắn tràn đầy ý cười lạnh.

Xoát!

Một đạo bóng dáng xuất hiện, chính là phân thân Huyễn tộc Diệp Tinh.

"Bảo vật!"

Bản thể Diệp Tinh đứng vững, sau đó trên người từng món bảo vật bay ra, kiếm Không Minh, cánh Hắc Nguyên, Hồn Châu, Tử Hồn Châu, các loại thiên địa linh thạch hắc thạch toàn bộ bay ra, sau đó tất cả đều dung nhập vào thân thể của phân thân Huyễn tộc.

Theo dung nhập, khí thế trên người phân thân Huyễn tộc bỗng nhiên tăng lên rất nhiều.

"Luận biến ảo thân hình, khí tức, phân thân Huyễn tộc chắc chắn là cường đại nhất, dù cho có bị nhìn ra bộ mặt thật sự thì lại như thế nào? Những cường giả khác cũng sẽ chỉ xem như sinh mệnh Huyễn tộc thôi." Diệp Tinh mỉm cười.

Lúc trước, khi hắn học được bí thuật Huyễn Yên trong bí cảnh Thiên Nguyên, vị huyễn tộc là cường giả đỉnh cấp kia coi hắn là cường giả cùng tộc, không hề hoài nghi.

Huyễn tộc vốn tinh thông sâu sắc thuật biến hóa. Cho dù là Thánh Hoàng Vũ Trụ cũng không nhất định có thể nhìn ra, mà nếu nhìn ra thì cũng rất khó liên hệ nó với Diệp Tinh.

Xét về thủ đoạn linh hồn thì bản thể của Diệp Tinh đương nhiên vượt xa phân thân là Huyễn tộc, nhưng về thủ đoạn che dấu thì không thể phủ nhận rằng phân thân Huyễn tộc mạnh hơn nhiều.

“Kế tiếp nên làm gì?” Diệp Tinh nói thầm trong lòng.

Hơi suy nghĩ một chút, tay phải hắn nắm chặt, ngay sau đó có một lệnh bài xuất hiện. Chiếc lệnh bài này nhìn qua thì là hình tròn, mặt trên có hình thù cổ quái, trừ cái này ra thì không có gì đặc biệt.

Nắm lệnh bài, ngay lập tức có một tấm bản đồ trực tiếp hiện ra trong đầu hắn.

“Vực Lăng Hàn?”

Trong mắt Diệp Tinh tràn đầy chờ mong.

“Vực Lăng Hàn cách nơi này không quá xa, chỉ cần một tháng là có thể đến. Trước tiên là đi đến đấy, sau đó bắt đầu bế quan!”

Lệnh bài này hiển thị nơi của một bảo vật trong vực Lăng Hàn, mà bảo vật do cấp bậc Thánh Tôn lưu lại chắc chắn rất trân quý, Diệp Tinh sắp chờ không nổi mà muốn chiếm được nó.

“Đi!”

Bóng hình xẹt qua, Diệp Tinh nhanh chóng bay tới nơi đó.

……

Thời gian qua mau, tin tức về Diệp Tinh còn đang điên cuồng truyền bá. Các tộc quần lớn thậm chí còn có Đại Đạo Chi Chủ bắt đầu hỏi thăm, Nhưng tung tích của hắn đã hoàn toàn biến mất, không có cường giả nào có thể phát hiện.

“Kẻ nhát gan Diệp Tinh”.

“Khẳng định lại trốn đi.”

Các dị tộc lớn nổi giận, nhưng mà không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục lang thang tìm kiếm không mục đích.

……

“Diệp Tinh, khi nào thì anh mới trở về?” Trong phi hành khí, ảo ảnh của Lâm Tiểu Ngư đứng trước mặt Diệp Tinh, dò hỏi: “Có rất nhiều cường giả đã gửi thư mời đến, chờ anh có thời gian rảnh thì hy vọng có thể tới gặp anh. Nhưng tạm thời em đã từ chối tất cả”.

Từ khi thân phận của Diệp Tinh bị truyền ra, có rất nhiều cường giả muốn đến kết giao với Diệp Tinh.

“Sắp rồi, chờ sau khi lấy được bảo vật Mạt Viêm Thánh Tôn lưu lại thì anh sẽ trở về”. Diệp Tinh cười đáp.

Vút!

Phi hành khí với tốc độ kinh người, nhanh chóng xuyên qua trận truyền tống không gian, xuất hiện ở một khu vực rộng lớn.

“Tới vực Lăng Hàn rồi!”

Diệp Tinh cảm thụ một chút, trong mắt hắn lại tràn đầy kích động.

Thoáng nhìn qua, toàn bộ khu vực phía dưới như là bị một tầng tuyết đọng dày nặng bao trùm, nhiệt độ không khí rét lạnh. Vực Lăng Hàn là một khu vực kỳ dị, bình thường cũng có một ít bảo vật xuất hiện, cho nên ngẫu nhiên có cường giả tới nơi này lang bạt.

Nhưng về danh tiếng thì vực Lăng Hàn còn kém các nơi như vòng xoáy sinh tử chi địa và dãy núi Hoang Trụ nhiều lắm.

Vút! Vút! Vút!

Đúng lúc này, bỗng nhiên có nhiều đạo công kích từ xung quanh đánh úp lại. Những đạo công kích này bỗng nhiên xuất hiện, tổng cộng có bảy đạo, tốc độ nhanh đến cùng cực, nháy mắt đã đến gần Diệp Tinh.

Hư không run rẩy, thậm chí xuất hiện mấy đạo khe nứt nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.