Chương trước
Chương sau
Ầm!

Thanh âm này thậm chí tạo thành một đường sóng âm trong hư không, trực tiếp bay thẳng tới phía Diệp Tinh.

Có điều khi luồng sóng này vẫn chưa tiếp cận được Diệp Tinh đã dừng lại, lập tức tiêu tán.

"Quả nhiên, Linh Khuê Mộc muốn xuất thủ rồi."

"Không biết nhân loại Kiếm Ngân sẽ xử lý như thế nào?"

Tất cả mọi người đang nhìn theo, mang trên mặt vẻ hứng thú.

"Kiếm Ngân, cường giả giết ngươi tới rồi." Một giọng nói bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Tinh, cách đó không xa Âm Cưu nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng mang ý tứ đang cười trên nỗi đau của người khác.

Diệp Tinh ngạo mạn như vậy, đáng tiếc có quá nhiều kẻ thù.

Nhưng Diệp Tinh không hề để ý đến Âm Cưu, nhìn người đàn ông khôi ngô phía xa kia, nhàn nhạt nói: "Linh Khuê Mộc, ngươi không chết, ta sao có thể chịu chết được."

"Ha ha, vẫn giống như hơn sáu trăm năm trước vậy, chỉ là hơn sáu trăm năm trước ngươi may mắn tiến vào bên trong vòng xoáy sinh tử an toàn, lần này sẽ không cơ hội nào nữa đâu." Linh Khuê Mộc cười to nói.

Bóng dáng anh ta trực tiếp lướt đi, trong mắt chớp động lên chiến ý.

"Mấy trăm năm trước không đánh với ngươi một trận ra trò, lần này ngươi có dám chiến đấu thêm một lần?"

" Có dám chiến đấu thêm một lần!" "Có dám chiến đấu thêm một lần!"

Giọng nói này không ngừng quanh quẩn trong hư không.

Anh ta vẫn muốn đánh với Diệp Tinh một trận, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.

"Linh Khuê Mộc vậy mà trước mặt mọi người đưa ra lời khiêu chiến?"

"Không biết nhân loại Kiếm Ngân có đồng ý hay không?"

"Nếu như nhất chiến, ai sẽ chiến thắng?"

"Thực lực của nhân loại Kiếm Ngân ta một mực nhìn không thấu, căn cứ vào lời đồn, lúc trước hắn sử dụng bảo vật cường đại cũng là một lần duy nhất, bảo vật này đều bị Mạc Cam Lâm phá hủy rồi, hiện tại rõ ràng đã đổi binh khí, thực lực không biết thế nào?"

Rất đông cường giả đều đang dõi theo.

"Sư đệ, đừng đáp lại Linh Khuê Mộc, rất nhiều cường giả Nhân Tộc chúng ta đều ở nơi này, hắn không dám ra tay đâu." Kuiba vội vàng truyền âm nói, sợ rằng Diệp Tinh kích động.

Anh ta biết chuyện Diệp Tinh bị hủy binh khí.

"Thất Sư Huynh không cần lo lắng, ta tới lúc này cũng đã không còn có ân oán với Linh Khuê Mộc rồi." Diệp Tinh mỉm cười nói.

Vù!

Bỗng nhiên, bóng người hắn chuyển động, vậy mà ở trên mặt đất lưu lại một huyễn ảnh, trong giây lát đã xuất hiện ở phía xa xa.

"Tốc độ này?" Kuibaa giật mình, tốc độ của anh ta tuyệt đối không đạt được mức độ như vậy.

Không chỉ có hắn, vẫn còn có tất cả cường giả đều chú ý tới.

"Tốc độ thật nhanh!"

"Trời ạ, với thực lực của ta vậy mà còn thấy không rõ vị trí cụ thể của nhân loại Kiếm Ngân."

" Tốc độ của Nhân loại Kiếm Ngân trước kia chỉ là cấp độ Bất tử cảnh đỉnh phong bình thương, hiện tại sao lại nhanh như vậy?"

Trong mắt rất nhiều cường giả nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc.

Trong mắt rất đông cường giả lộ ra một tia kinh ngạc.

"Cái gì?"

Linh Khuê Mộc hiển nhiên cũng chú ý tới, sắc mặt của anh ta nhất thời đột thay đổi, mấy trăm năm trước Diệp Tinh tuyệt đối không đạt trình độ như vậy.

"Hừ, chỉ có tốc độ nhanh thôi, nói không chừng lại là dựa vào bảo vật cường đại nào?" Linh Khuê Mộc trong lòng hừ lạnh một tiếng.

Ầm!

Trong nháy mắt, một luồng khí thế dao động bạo phát ra từ trên cơ thể hắn.

Trên người hắn có những luồng sáng lưu chuyện, như vậy tạo thành từng đường vân màu vàng ánh, sau đó ở sau lưng hắn tạo thành một kim sắc cự nhân.

Bóng hình người khổng lồ giống như Linh Khuê Mộc to lớn lến gấp mười lần, như là một ngọn núi bằng vàng khổng lồ, chỉ có điều núi vàng còn mọc hai cánh tay.

"Ồ....ồ...!!!"

Ngọn núi vàng khổng lồ mang sinh mệnh gầm thét, trong tay nó vậy mà ngay lập tức xuất hiện một thanh chiến đao màu trắng bạc, trực tiếp chém về phía Diệp Tinh.

Chiến đao bay ngang trới, xé rách hết thảy, hư không chấn động, tựa hồ cũng không chịu nổi lực dao động này.

Cảm nhận được tốc độ kinh khủng của Diệp Tinh, Linh Khuê Mộc cũng không dám khinh thường, trực tiếp phơi bày ra thực lực cường đại nhất của mình.

Vù!

Diệp Tinh ở đằng xa đâm ra một đạo kiếm quang.

"Ầm ầm!" Nhất thời trời đất vỡ vụn, kiếm quang khủng bố đã mạnh mẽ đến cực hạn, thậm chí khiến cho rất nhiều cường giả không nhịn được mà cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Mà Linh Khuê Mộc giống như đang nhìn chằm chằm vào một nhân vật khủng bố nào đó, trên thân mồ hôi lạnh lập tức tiết ra.

"Ta đối với đòn công kích này vậy mà lại cảm thấy sợ hãi?" Linh Khuê Mộc sắc mặt đại biến.

Hắn không dám có chút do dự nào, lập tức hô lên: "Giúp ta cản lại!"

Vù! Vù! Vù!

Trận doanh Thiên Tộc hơn mười vị cường giả Bất tử cảnh đỉnh phong trong nháy mắt ra tay, đao quang, kiếm mang các loại, tất cả công kích đều mang theo dao động dọa người, tất cả đều liên hợp lại với nhau.

Cự ly của bọn họ với Linh Khuê Mộc càng thêm gần, cho nên đòn công kích chỉ kịp thời dừng ở trước ngoài anh ta, nhưng cũng chỉ có như vậy.

Kiếm quang màu vàng lúc này cũng đi tới trước người Linh Khuê Mộc, hoàn toàn va chạm với đòn công kích của hơn mười vị cường giả này!

"Răng rắc!" Dưới ánh mắt rất nhiều cường giả, những công kích kia hơi hơi dừng lại một chút, sau đó trực tiếp vỡ vụn.

Kiếm quang màu vàng tốc độ tuy giảm ít đi rất nhiều, nhưng vẫn rất nhanh, đánh lên người kim sắc cự nhân.

Kim sắc cự nhân hơi hơi dừng lại một chút, lập tức trực tiếp biến mất.

Xoạt!

Kiếm quang màu vàng cứ như vậy nhẹ nhàng xẹt qua thân thể Linh Khuê Mộc.

Như là hủy Diệt Tinh Thần va chạm mà đến.

"A!!!"

Trúng phải đạo kiếm quang này, Linh Khuê Mộc kêu thảm một tiếng, khí thế dao động trên người giảm xuống một phần lớn, ở khóe miệng máu tươi không ngừng phun ra, trên người anh ta thậm chí xuất hiện từng đường nứt, nhìn qua cực kỳ thê thảm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.