Chương trước
Chương sau
Từng vị cường giả tùy ý bàn luận, còn có một số cường giả rõ ràng đang tìm kiếm đối tượng liên hợp. Nhất là Âm Cưu, vẫn đang không ngừng mở rộng đội ngũ của mình.

Lúc này Diệp Tinh cùng Kuiba đứng tại một chỗ, ở cách bọn họ đó không xa còn có một người thanh niên tản ra sát khí vô cùng lạnh lẽo, tuy là cùng một chỗ, nhưng bọn họ hiển nhiên cũng không phải là cùng một phe.

"Ừm? Kuiba và Kiếm Ngân kia đang ở cùng một chỗ."

"Kuiba cùng Diệp Tinh là sư huynh đệ, Kiếm Ngân trước đó lại bảo vệ Diệp Tinh, giữa bọn hắn có quan hệ là rất bình thường."

"Thực lực bọn họ đều đạt đến Bất tử cảnh đỉnh phong, chúng ta có thể liên hợp bọn họ."

"Vị thanh niên lạnh lùng kia là ai? Có vẻ thực lực khá mạnh? Có ai biết lai lịch của anh ta không?"

Lúc này bên cạnh Âm Cưu, mấy vị cường giả nói.

Âm Cưu liếc nhìn nơi xa một chút, giọng nhàn nhạt nói "Không cần, trước đó Kuiba đã cự tuyệt lời mời của ta, về phần Kiếm ngân, thực lực của hắn hẳn là dựa vào bảo vật, hiện tại binh khí các loại đều vỡ vụn, thực lực đoán chừng giảm đi nhiều, cho dù có như vậy, trước đó ta tới kết giao cũng bị từ chối."

"Về phần người thanh niên lạnh lùng kia, thực lực rất mạnh, đủ để địch nổi yêu tộc Xà Mạc, nhóm cường giả Không Luân Càn tộc Hàn Dận, có điều cũng là mời không tới."

"Sánh ngang với yêu tộc Xà Mạc?"

"Thực lực như vậy rất mạnh a, cường đại như vậy thực lực khẳng định chọn tự mình đi tranh đoạt bảo vật."

Mọi người sợ hãi thán phục.

Thực lực bọn hắn đều ở Bất tử cảnh bình thường đỉnh phong, đối mặt với cường giả bất tử cảnh cấp độ vô địch, tuyệt đối sẽ bị miểu sát, cho nên bọn họ muốn liên hợp.

Về phần đạt tới cấp độ nhóm cường giả Xà Mạc, cho dù là cường giả Bất tử cảnh vô địch muốn đánh giết bọn họ cũng là điều khó khăn, bọn họ về cơ bản đều chọn tự mình một mình tranh đoạt bảo vật.

"Nhìn xem có thể kết giao những người khác hay không."

Bọn họ sợ hãi thán phục thực lực của Hàn Vũ Khôn, về phần Kuiba, đã từ chối liên hợp, bọn họ đương nhiên sẽ không tiến đến, đối với Diệp Tinh bọn họ cũng chỉ là nhìn thoáng qua.

Bọn họ biết chuyện Diệp Tinh bị Mạc Cam Lâm truy sát, tuy rằng chặn lại mấy đòn công kích, nhưng binh khí trong nháy mắt xác thực đã vỡ vụn, chỉ có một lần tính bảo vật mới có thể xuất hiện tình huống như vậy.

Đã vỡ vụn rồi, thực lực của Diệp Tinh đương nhiên sẽ yếu đi phần nhiều, thậm chí khả năng đến Bất tử cảnh đỉnh phong cũng không đạt tới, bọn họ đương nhiên sẽ không để ý.

Rất nhiều cường giả không ngừng tiến về nơi các cường giả khác kết giao, tất cả mọi người nhìn về phía trước, trong mắt tràn đầy chờ mong, chờ đợi tiến vào chiến trường cuối cùng!

Có điều phía trước nhất rõ ràng là mấy người Nhân Tộc mạnh nhất, bọn họ đang nhỏ giọng bàn luận điều gì đó.

Nói một hồi, mọi người tản ra.

"Thật nhàm chán a." Viên Viên đứng bên cạnh Húc Hồn, ngáp một cái nói: "Sao còn không bắt đầu tiến vào chiến trường đi?"

"Nhàm chán?" Âm Cưu một mực chú ý đến nơi này, nghe được giọng nói của Viên Viên, cười cười nói: "Chờ đến thời điểm chiến đấu ngươi bị đánh chết là hết tẻ nhạt rồi."

Tuy trên mặt là nụ cười, nhưng lời nói ra lại không hề có thiện chí

"Ngươi nói chuyện sao lại khó nghe như vậy a?" Viên Viên nghe Âm Cưu nói như vậy, nhất thời trừng to mắt, trợn mắt nhìn nhau.

Nghe thấy âm thanh, một số cường giả bên cạnh nhìn lại.

"Ha ha." Âm Cưu cũng chú ý tới ánh mắt của những cường giả khác, hắn không nói gì nữa, liếc mắt lườm Viên Viên đang đứng cạnh Húc Hồn một cái, trong mắt rõ ràng có một tia khinh thường.

"Một người yếu kém còn không ngoan ngoãn đứng ở phía sau."

Lúc này trên người Húc Hồn phát tán ra dao động vừa đạt đến Bất tử cảnh đỉnh phong.

Một vị Bất tử cảnh đỉnh phong tới nơi này, không biết điều một chút đứng ở phía sau cùng, còn ăn nói phách lối như vậy.

Sau đó, ánh mắt Âm Cưu lại lườm Húc Hồn bên cạnh Diệp Tinh và Hàn Vũ Khôn.

Vừa rồi hai người làm trong lòng ông ta rất khó chịu này lại đứng chung một chỗ.

"Ánh mắt gì vậy? Tức chết ta rồi!" Viên Viên cả giận nói.

"Viên Viên." Húc Hồn hô một tiếng.

"Anh, người này hắn nói chúng ta sẽ chết đấy." Viên Viên cả giận nói.

Húc Hồn ánh mắt nhìn về phía Âm Cưu rời đi, trong mắt lóa động lên lãnh quang.

"Sư đệ, ngươi nhìn nơi đó xem." Lúc này giọng nói của Kuiba bỗng nhiên vang lên trong tai Diệp Tinh.

Diệp Tinh theo lời Kuiba nói nhìn lại, nơi đó có một người con gái mặc áo giáp màu xanh lam, phía sau lưng mọc cánh chim, lúc này cô gái một thân một mình đứng ở một bên, yên lặng chờ đợi.

"Nguyệt Hành?" Diệp Tinh nhìn về phía cô gái kia, ánh mắt lạnh lùng.

"Ừm?" Nguyệt Hành giống như cảm nhận được ánh nhìn của người khác, lập tức nhìn lại.

"Kiếm Ngân?" Cô nhìn thấy Diệp Tinh,

Lại hơi khẽ cau mày.

Giữa cô và Diệp Tinh có thể không tính là có nhiều chuyện vui.

"Bảo vật trên người Nguyệt Hành đổi rồi, rất có thể là Đạo chủ Quang ban cho." Kuiba truyền âm nói.

Anh ta biết một số mâu thuẫn giữa Diệp Tinh và Nguyệt Hành.

"Lần này có rất nhiều cường giả có thế lực lớn chống lưng đến, nói không chừng có rất nhiều cường đại đều có bảo vật, thực lực so với bình thường đoán chừng phải mạnh hơn một phần lớn, không thể căn cứ tin tức trong quá khứ để phán đoán."

"Ta biết." Diệp Tinh nhẹ gật đầu.

Hắn có thể dựa vào các loại binh khí để tăng thực lực lên, những cường giả khác đương nhiên cũng có thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.