Chương trước
Chương sau
Côn Dương, thực lực mạnh hơn Bất Tử Cảnh bình thường một cấp, mặc dù không bằng Hồn Liệt Thiên, nhưng cũng đã gần bằng.

"Biết ta, còn dám tới đây?" Côn Dương nhíu mày nói.

Nhìn anh ta, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, hắn nắm trường kiếm trong tay, trực tiếp đâm kiếm ra một.

Tốc đọ của kiếm quang nhanh tới cực hạn, lập tức tới trước mặt Côn Dương.

"Nhân loại, ngươi đây là đang tự tìm cái chết!" Thấy Diệp Tinh bỗng nhiên công kích, Côn Dương lập tức giận dữ quát.

Oành!

Khí thể dao động khủng bố trên người bùng nổ, vậy mà trước người lại hình thành một chiếc khiên màu đen khổng lồ, tấm khiên này tổng cộng có chín tầng, giống như tường đồng vách sắt, dựng lên cho anh ta một tầng phòng ngự hoàn mỹ.

"Răng rắc!" Kiếm quang đánh tới, lớp phòng ngự chín tầng này lại nứt ra từng tầng từng tầng một.

"Cái gì?" Thấy vậy sắc mặt Côn Dương thay đổi, phòng ngự của anh ta cứ như vậy mà dễ dàng bị phá.

Vút!

Nhưng còn chưa phản ứng kịp, đạo kiếm quang này lại xẹt qua cơ thể anh ta.

Giống như rất nhiều ngôi sao nặng nề đè xuống.

"Phụt!"

Côn Dương kêu thảm một tiếng, thân thể dường như bọ chấn động tới mức sụp đổ, một lượng lớn máu tươi chảy ra, miệng anh ta cũng phun ra một chút máu tươi

"Răng rắc!"

Hư không lấy hắn làm trung tâm lại xuất hiện một khe nứt cực lớn, hơn nữa hướng không ngừng lan ra bốn phía.

Một đạo công kích, khí thế dao động trên người Côn Dương giảm mạnh.

"Sao có thể? Vậy mà lực sinh mệnh của mình hao tổn hơn một nửa?" trong mắt Côn Dương tràn ngập vẻ khó tin.

Thực lực của anh ra mạnh mẽ tới mức nào? Vậy mà vị cường giả xa lạ trước mắt này lại mạnh tới vậy!

"Ngươi là ai? Nhân tộc Thao Liệt, yêu tộc Huyền Long, hay là thiên tộc Mạc Cam Lâm?" trong mắt Côn Dương tràn ngập vẻ sợ hãi, tức giận quát: "Đường đường là cường giả đẳng cấp Bất Tử Cảnh vô lúc ra tay còn muốn ngụy trang?"

Có thể khiến anh ta dễ dàng bị thương như vậy chỉ có mấy Bất Tử Cảnh mạnh nhất kia, cường giả trước mắt này rất xa lạ, lặng lẽ vô danh.

Rõ ràng, cường giả trước mắt này đang ngụy trang!

"Huyễn Yên!"

Đối mặt với câu hỏi của Côn Dương, Diệp Tinh lập tức thúc động bí thuật Huyễn Yên.

Mấy giây sau, Côn Dương nhìn Diệp Tinh, cong thân thể, vô cùng cung kính nói: "Chủ nhân."

"Cuối cùng cũng nô dịch được một người!” trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vè vui mừng, thời gian đã qua mấy tháng, cuối cùng hắn cũng gặp được cường giả đẳng cấp này.

Trên thực tế, dãy núi Hoang Trụ to lớn tới mức nào? Cho dù biết tung tích đối phương, muốn chạy tới cũng cần thời gian, hơn nữa lúc bản thân tới, những cường giả đó cũng sẽ vậy sẽ tới các nơi ngẫu nhiên khác, độ khó khi Diệp Tinh tìm những cường giả này vẫn rất lớn.

Về phần hắn che giấu mặt mũi cũng là chuyện rất bình thường, nô dịch những cường đại Bất Tử Cảnh đỉnh phong cường đại này, chính là phải đánh bất ngờ, như vậy mới có khả năng thành công, nếu như bọn họ cảnh giác, vậy thì khả năng thành công quá nhỏ.

Hơn nữa hắn cũng không xác định được những cường giả này có đem tin tức của hắn truyền ra ngoài không, vậy nên mỗi lần hành động, hắn cũng sẽ thay đổi một khuôn mặt khác nhau.

"Còn tám năm thời gian, đến lúc đó lại tới khu vực trung tâm dãy núi Hoang Trụ." Diệp Tinh hít thở sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xôi.

"Tiểu Hắc, đến lúc đó ngươi nhắc nhở ta một chút."

"Không thành vấn đề." Tiểu Hắc quơ quơ móng vuốt nhỏ, tùy ý nói.

"Đi!" Sau khi phân phó Côn Dương, Diệp Tinh tiếp tục tìm kiếm cường giả.

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua, một năm... hai năm...

Khoảng thời gian này số cường giả mà Diệp Tinh nô dịch không ngừng tăng lên.

"Muốn nô dịch linh hồn ta." Bên trong một khu vực nào đó, một yêu thú giống như cự lang tức giận quát.

Nơi ý thức của anh ta, hai linh hồn đang điên cuồng va chạm.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn

Mấy giây sau, sức phản kháng của yêu thú cự lang này càng lúc càng yếu, ánh mắt càng ngày càng mê mang.

"Chủ nhân!" Cuối cùng tất cả dao động ngừng lại, yêu thú cự lang đứng Diệp Tinh bên người vô cùng cung kính nói.

"Thành công rồi." trong lòng Diệp Tinh vui sướng.

"Cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong thứ hai mươi ba!"

Tay phải vung lên, từng Bất Tử Cảnh đỉnh cấp xuất hiện, những cường giả này thuộc các tộc khác nhau, toàn thân tản ra khí thế dao động vô cùng mãnh liệt.

"Tử Hồn Châu đó đúng là bảo vật, không biết những cường giả khác có hay không?" Thực lực cường đại kết hợp với Tử Hồn Châu, nô dịch cường giả đẳng cấp này quá dễ.

Năm đầu tiên Diệp Tinh nô dịch một người, năm thứ hai nô dịch một người, năm thứ ba đến năm thứ sáu nô dịch liên tiếp sáu người, bốn năm tiếp theo cường giả bị nô dịch tương đối nhiều, mật độ cường giả nháy mắt đã tăng lên.

Hai mươi ba Bất Tử Cảnh, trong đó mười bảy người gần đạt tới đẳng cấp của Hồn Liệt Thiên, một người hoàn toàn đạt tới đẳng cấp của Hồn Liệt Thiên, năm người khác đang ở Bất Tử Cảnh bình thường đỉnh cấp.

"Có những cường giả này, cơ hội tranh đoạt lệnh bài truyền thừa đại đạo tăng lên là điều không thể nghi ngờ!" trong mắt Diệp Tinh lóe lên một sáng.

Trên người hắn người mặc một bộ áo giáp màu đen dữ tợn, khiến cho Diệp Tinh bây giờ trông có vẻ nhiều khí tức dữ tợn hơn một chút.

Giáp Cuồng Nguyệt, là áo giáp phòng ngự đã hoàn toàn đạt tới đẳng cấp Bất Tử Cảnh vô, thậm chí còn mạnh hơn áo giáp phòng ngự Huyết Kiển Diệp Tinh đổi ở thành Thời Không rất nhiều, hơn nữa còn là có thể sử dụng vô hạn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.