Chương trước
Chương sau
Giống như kiếm Hủy Nguyên uy lực là cố định, cho dù Diệp Tinh thật sự đạt tới đẳng cấp vô địch Bất Tử Cảnh, lực công kích của vẫn chỉ là ngang với đẳng cấp của Hồn Liệt Thiên, không thể nâng cao.

Mà thực lực càng mạnh thúc giục kiếm Không Minh, uy lực cũng càng lớn, theo Diệt Thương thấy, chỉ có trở thành đại đạo chi chủ mới có thể thật sự thúc giục toàn bộ uy lực của kiếm Không Minh!

"Không tu luyện phần thứ ba của ma linh thuật, mình thúc giục kiếm Không này chỉ là một phần cực nhỏ, giờ tu luyện thành công, hơn nữa thân thể cũng xảy ra lột xác, bộ phận thúc giục đã tăng lên rất nhiều!"

Giống như trước đó hắn chỉ có thể thúc động một dòng sông, nhưng sau khi thực lực tăng lên thoáng cái có thể thúc động mấy chục dòng sông, thậm chí cả trăm dòng sông, uy lực tất nhiên không giống nhau.

Diệp Tinh thúc giục kiếm Không Minh trước khi chưa lột xác, uy lực đã vượt qua Bất Tử Cảnh đỉnh phong, giờ đây bản thân xảy ra lột xác cực lớn, uy lực chỉ cần nghĩ thôi đã biết.

"Mình chưa từng thấy cường giả đẳng cấp vô địch Bất Tử Cảnh hoàn toàn bạo phát thực lực, nhưng giờ đây mình thúc động kiếm Không Minh hoàn toàn chắc chắn sẽ vượt xa, cho dù thực lực của bọn họ mạnh hơn nữa, mình cũng tự tin sẽ không thua!"

Diệp Tinh thầm nói trong lòng, dù sao trước đó rất có thể Mạc Cam Lâm còn che giấu thực lực, không bộc lộ ra toàn bộ. Nhưng cho dù có che giấu, cũng chẳng giấu được bao nhiêu!

Vút!

Lòng động một cái, bóng dáng Diệp Tinh lập tức biến mất tại chỗ, nháy mắt lại xuất hiện.

"Cánh Hắc Nguyên không kém hơn kiếm Không Minh, phương diện tốc độ mình cũng hoàn toàn vượt qua đẳng cấp Bất Tử Cảnh vô địch mà trước đó Mạc Cam Lâm bày ra."

Oành!

Kiếm Không Minh trong tay rung lên, lông của đôi cánh màu đen sau lưng giống như kim loại có thể cắt được cả hư không, dao động khí thế trên người cũng vô cùng mãnh liệt.

"Dung nhập thiên địa linh vật Hắc Thạch, chỉ riêng thân thể mình đã có thể đạt tới đẳng cấp của yêu tộc Xà Mạc. Cộng thêm kiếm Không Minh, lực công kích của mình đã tăng mạnh! Thúc động cánh Hắc Nguyên, cường giả trong cảnh giới bất tử cảnh có thể đuổi kịp mình có thể đếm được trên đầu ngón tay, thậm chí có thể không có lấy một người."

Tốc độ nhanh, trong chiến đấu hoàn toàn chiếm vị trí chủ động, cho dù thực lực của đối phương mạnh, muốn đuổi theo cũng không được.

"Cộng thêm hồn châu trấn thủ linh hồn, không có công kích linh hồn của ai có thể đối với ta đưa tác động được tới mình!"

Trong mắt Diệp Tinh tản ra một tia sáng kinh người.

Thực lực của bản thân bỗng nhiên tăng lên cực nhiều, cộng thêm hai món bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ kiếm Không Minh, cánh Hắc Nguyên, dựa vào bảo vật công kích, tốc độ cường đại, cho dù hắn và cường giả bất tử cảnh đẳng cấp vô địch chiến đấu cũng có thể bảo đảm mình sẽ không rơi vào thế bất lợi, thậm chí có thể vượt qua!

Hơn nữa, hồn châu cũng là bảo vật đẳng cấp đại đạo chi chủ!

Bàn về đẳng cấp tu luyện, Diệp Tinh đã nắm giữ ba loại đạo tắc cường đại, những cường giả bất tử cảnh vô địch kia cũng chỉ là nắm giữ bốn loại, nhiều hơn Diệp Tinh một loại, mà bàn về binh khí, Diệp Tinh chắc chắn vượt qua xa bọn họ, dù sao cho dù là đại đạo chi chủ cũng khó mà sử dụng được kiếm Không Minh, cánh Hắc Nguyên.

Tổng hợp tất cả loại lá bài tẩy, Diệp Tinh tự tin chắc chắn không kém hơn cường giả bất tử cảnh vô địch nào.

Thời gian sáu trăm năm ngắn ngủi, thực lực của hắn so với Kiếm Ngân trước đây không biết cường mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần!

Giờ đây, có thể nói Diệp Tinh không còn phải sợ hãi bất tử cảnh nữa!

Tiểu Hắc nghe Diệp Tinh nói vậy, trong mắt lập tức lộ ra vẻ hưng phấn: "Diệp Tinh, nếu đã vậy, vậy chúng ta đi trả thù đi."

Trước đây bị đuổi giết thảm hại như vậy, giờ đây thực lực của Diệp Tinh đã mạnh lên nhiều, dĩ nhiên hắn không thể nào cứ vậy mà bỏ qua.

"Rời khỏi không gian này trước rồi nói tiếp!" Diệp Tinh cười nhẹ, nói.

Nơi này là bên trong vòng xoáy sinh tử, muốn đi ra ngoài, vẫn cần phải đợi vòng xoáy xuất hiện.

Vị diện Thất Huyền, một nơi sâu trong một tòa cung điện khổng lồ, một vài người phụ nữ có dung mạo tuyệt mỹ ngồi khoanh chân, bà ta có mái tóc dài màu xanh lam, da màu lam nhạt, trên trán còn có một bí văn kỳ lạ.

"Két!"

Bỗng nhiên cửa cung điện mở ra, sau đó một cô bé mặc áo giáp tím, trên mặt có bí văn màu tím, sau lưng còn mọc một đôi cánh bước vào.

"Sư phụ!" Cô gái nhìn người phụ nữ ngồi khoanh chân, vô cùng cung kính nói.

"Nguyệt Hành, thế nào rồi?"

Người phụ nữ tuyệt mỹ mở mắt, trông mặt mũi chính là đạo chủ Quang Huyên.

"Việc đã làm xong rồi." Nguyệt Hành cung kính nói.

Đạo chủ Quang Huyên gật đầu một cái, nói: " Ừ, ngươi làm việc ta rất yên tâm."

Hơi dừng lại một chút, bà ta bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Vậy Diệp Tinh thế nào rồi?"

Nghe vậy, Nguyệt Hành không cảm thấy gì kỳ lạ, cung kính nói: "Hiện giờ Diệp Tinh vẫn bế quan trên trái đất, thời gian đã trôi qua sáu trăm năm, vẫn chưa ra ngoài."

"Bế quan Chân Linh Cảnh?" đạo chủ Quang Huyên lắc đầu một cái, trong mắt bà ta hiện lên tia sáng lạnh lẽo.

Bà ta có ấn tượng rất sâu với thiên tài dám làm nổi thang Cửu Giới của bà này, nếu không phải Diệp Tinh được thánh tôn Thời Không thu làm đệ tử, rất có thể hiện giờ Diệp Tinh đã bị ba ta vào trong ngục rồi.

" Đệ tử của thánh tôn Thời Không, tương lai chắc chắn sẽ là thiên tài tuyệt thế đột phá tới đại đạo chi chủ?" đạo chủ Quang Huyên thầm giễu cợt.

"Ting!"

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên đồng hồ của đạo chủ Quang Huyên vang lên, bà ta mở ra xem, trên mặt xuất hiện một nụ cười hiếm có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.