Chương trước
Chương sau
Hắn tản một tia ý thức tiến ra vào trong đó.

Oành!

Ý thức chạm tới đến cánh cửa, Diệp Tinh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, hắn xuất hiện trong một không gian khổng lồ.

Trong không gian chỉ có một vách đá khổng lồ sáng bóng, trên vách đá còn khắc rất nhiều thông tin.

"Quả nhiên là phần thứ ba, hơn nữa tin tức cũng nhiều hơn." Diệp Tinh nhìn một cách mừng rỡ.

Những thông tin chi chít trên vách đá, so với hai phần ma linh thuật trước cũng tỉ mỉ hơn ít nhất mười lần.

Ong...

Dương như cảm ứng được Diệp Tinh đến, vách đá này lại nhanh chóng dao động, thông tin trên hóa thành từng điểm sáng màu trắng chạm tới Diệp Tinh, dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Oành!

Lần dung nhập này khiến cho toàn bộ thân thể Diệp Tinh được bao phủ trong một luồng sáng khổng lồ.

"Đây là?" Diệp Tinh cẩn thận nhìn, hắn cẩn thận tiếp nhận tin tức.

Theo sự tiếp nhận, dường như những tin tức này biến thành từng luồng dao động vô cùng huyền diệu dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Lúc vào lúc này, bỗng nhiên vách đá khổng lồ sáng bóng trước mắt lóe lên một luồng dao động, sau đó một sinh mệnh giống như ngọn núi xuất hiện.

Sinh mệnh núi nhìn Diệp Tinh, nhanh chóng đánh về phía Diệp Tinh.

"Xuất hiện rồi." nhìn sinh mệnh núi, Diệp Tinh không có chút ngạc nhiên nào.

Những sinh mệnh ảo này có giúp hắn tu luyện ma linh thuật.

"Bắt đầu tu luyện! Đợi tới khi hoàn toàn nắm giữ được ma linh thuật này, ta sẽ tìm vòng xoáy rồi rời khỏi nơi này."

Lặng lẽ suy nghĩ trong lòng, Diệp Tinh hít thở sâu một hơi, hắn nắm chặt nắm đấm, nhanh chóng nghênh đón. Cơ thể hắn bị một luồng áp lực cực lớn bao phủ, linh lực đang chảy trong cơ thể dường như đã đông cứng lại.

Đây là đang đè nén linh lực của hắn một lần nữa!

...

Trên trái đất, Diệp Tinh đi ra từ nơi bế quan.

"Diệp Tinh." Thấy Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư lập tức vui vẻ tiến lên nói: "Anh xuất quan rồi?"

"Ừ, truyền thừa kết thúc rồi." Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Mẹ." Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên, sau đó Diệp Lân đi vào.

Cậu nhìn Diệp Tinh, đầu tiên ngây ra một chút, sau đó trong mắt lộ ra vẻ vô cùng vui mừng: "Ba, ba xuất quan rồi?"

Trước đó ba cậu bế quan sáu trăm năm, đây là một khoảng thời gian dài đằng đẵng.

"Tiểu Lân, thực lực của con thế nào rồi?" Diệp Tinh nhìn con trai mình, hỏi: "Lát nữa ba sẽ kiểm tra thực lực của con."

Nghe vậy, trên mặt Diệp Lân lập tức lộ ra vẻ đau khổ: "Ba, bà bế quan nhiều năm như vậy, sao vừa ra ngoài đã nói chuyện này thế?"

Ba cậu là thiên tài tuyệt thế, nhưng thiên phú của cậu lại kém hơn rất nhiều.

"Thằng nhóc con." Diệp Tinh lắc đầu, cười một cái.

"Đúng rồi, ba, trong sáu trăm năm này thành viên của Diệp gia chúng ta nhiều lên ba trăm mấy nghìn người, giờ ba đã xuất quan, có muốn tập hợp tất cả mọi người lại không?” ánh mắt Diệp Lân xoay chuyển, cười nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh ngây ra một chút: " Diệp gia chúng ta có ba mấy trăm nghìn người?"

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới đó.

Bên cạnh, Lâm Tiểu Ngư tức giận nói: "Anh cũng không xem lại xem lần này anh bế quan bao lâu?"

Sáu trăm năm, căn bản Diệp Tinh không quan tâm tới những chuyện khác, chuyên tâm truyền thừa.

"Cũng đúng." Diệp Tinh gật đầu cười.

Nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy rất kỳ lạ, trước khi bế quan Diệp gia bọn họ mới có mấy người, kết quả sau khi bế quan xong bản thân đã nhiều mấy trăm nghìn thế hệ sau, loại cảm giác này kỳ lạ quá.

Diệp Tinh và người nhà nói chuyện, một lát sau Diệp Kiến An, Lưu Mai cũng trở lại, một nhà ăn một bữa cơm thật ngon, chúc mừng Diệp Tinh kết thúc bế quan.

Lúc này phân thân huyễn tộc Diệp Tinh vẫn đang không ngừng lĩnh ngộ.

Thời gian trôi qua, Diệp Tinh không ngừng nắm giữ ma linh thuật sâu hơn nữa.

Rất nhanh thời gian đã trôi qua ba năm.

...

Bên trong một không gian khổng lồ giống như thế giới thần tiên, thân hình Diệp Tinh lặng lẽ ngồi khoanh chân.

Lúc này hắn không có hứng thú thưởng thức khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt, ý thức của hắn hoàn toàn chìm vào bên trong đỉnh nhỏi ba chân trước mặt.

Phần thứ ba của ma linh thuật bắt đều đè ép xuống, theo sự đè ép, linh lực nồng đậm bên từng bụi dược thảo, linh quả trong điên cuồng tràn vào cơ thể hắn.

Theo luồng linh lực không ngừng tiến vào cơ thể này, thực lực của Diệp Tinh lại đang nhanh chóng tăng lên.

"Thành công rồi?"

Đợi tới một khoảng thời gian nào đó, trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng.

Hắn đã nắm giữ được toàn bộ phần thứ ba của ma linh thuật ghi chép trong chiếc đỉnh nhỏ này!

"Cuối cùng cũng nắm được rồi, hơn nữa còn là ma linh thuật hoàn chỉnh." trên mặt Diệp Tinh nở một nụ cười, lúc này hắn cảm thấy toàn bộ tế bào bên trong cơ thể mình đều bị đè nén, dường như toàn thân đã đạt tới trạng thái hoàn mỹ, tinh thần chưa bao giờ tốt như vậy

"Xem thử xem thực lực tăng lên bao nhiêu?" Diệp Tinh chuẩn bị thử nghiệm một chút.

Đùng đùng đoàng!

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên trong hư không lóe lên từng luồng dao động kỳ lạ, sau đó trong vết nứt hư không xuất hiện rất nhiều khí lưu hỗn độn.

Những luồng khí lưu hỗn độn này tràn vào trong cơ thể Diệp Tinh.

Cùng lúc đó, Diệp Tinh đang ở trên trái đất đã nắm giữ được ma linh thuật hoàn mỹ, thậm chí phân thân Đạo Tắc Giới cũng đã nắm giữ được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.