"Ngươi ngược lại rất có lòng tin." Diệt Thương lạnh nhạt cười nói: "Nhưng mà tất cả quang đoàn bề ngoài đều dao động giống nhau, ta cũng không tin hắn có thể lấy được hai kiện bảo vật tốt nhất."
Trong đông đảo quang đoàn, Diệp Tinh đang cẩn thận nhìn những bảo vật này.
Trong khi đó, bản thể của hắn trên trái đất cũng đang nhìn thấy.
“Những bảo vật này có gì đặc thù đây?” Bản thể Diệp Tinh cau mày.
Hắn cẩn thận suy nghĩ, ý đồ phán đoán ra những bảo vật dị thường này.
Một giây... Hai giây...
Thời gian không ngừng trôi qua, rất nhanh trôi qua năm mươi mấy giây, mà trong lòng Diệp Tinh rõ ràng có lo lắng.
Bảo vật trước mắt có tốt có xấu, hắn đương nhiên muốn đạt được tốt nhất.
Thế nhưng tất cả dao động đều giống nhau, linh hồn của hắn phát ra, căn bản không cách nào thấm vào trong đó, ai biết kiện bảo vật nào tốt hơn?
"Còn có ba giây cuối cùng, chỉ có thể tùy tiện lựa chọn hai kiện." Diệp Tinh nắm tay, hiển nhiên có chút không cam lòng.
Ngay cả Diệt Thương cũng nói uy lực bảo vật trân quý khẳng định rất mạnh, thế nhưng bảo vật ở ngay trước mắt, hắn lại không thể chọn ra.
Xoẹt...
Tại thời điểm Diệp Tinh vô cùng lo lắng, bỗng nhiên khí lưu màu xám trong đầu hắn dao động, tựa hồ cảm nhận được lo lắng của Diệp Tinh, những khí lưu màu xám cũng đang không ngừng biến hóa.
Trong hàng trăm năm, những khí lưu màu xám này đã ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531446/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.