Chương trước
Chương sau
Giống như là chữ bính âm cũng không học, nhưng lại để cho hắn căn cứ vào bính âm để nhận ra chữ Hán, điều này hiển nhiên là không có khả năng.

“Mặc kệ cái này đi, việc mình cần làm bây giờ là tận dụng không gian truyền thừa này nhanh chóng gia tăng đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc tử vong!

Diệp Tinh hít một hơi sâu, không nghĩ nhiều nữa.

Về phần nắm giữ đại đạo sinh tử, chuyện này đối với Diệp Tinh chỉ ở chân linh cảnh mà nói còn tương đối xa.

Sau đó, Diệp Tinh bắt đầu nhanh chóng lĩnh ngộ.

"Hả? Phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới của mình cùng bản thể hình như cũng có thể lĩnh ngộ truyền thừa này?"

Lĩnh ngộ một hồi, Diệp Tinh vyi sướng phát hiện tình huống bản thể của mình và phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới.

Bọn họ cũng có thể lĩnh ngộ, về phần ngưng tụ đại đạo vận mệnh mà hai phân thân lĩnh ngộ lại là có chút khó khăn.

“Đã như vậy, bản thể cùng phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới cũng lĩnh ngộ cùng nhau!” Diệp Tinh lâm vào trong lĩnh ngộ.

......

Trên trái đất, trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ dữ tợn, thống khổ.

Lâm Tiểu Ngư ở bên cạnh lo lắng nhìn, nhưng lại không thể cho hắn bất kỳ trợ giúp nào, chỉ có thể sốt ruột mà nhìn.

Một lát sau, vẻ dữ tợn, thống khổ trên mặt Diệp Tinh bỗng nhiên biến mất.

- Diệp Tinh, anh sao rồi? Thấy thế, Lâm Tiểu Ngư vội vàng hỏi.

"Tiểu Ngư, anh không sao." Diệp Tinh nhìn cô gái bên cạnh, trên mặt nở ra nụ cười.

"Thật tốt quá." Lâm Tiểu Ngư nhìn biểu tình của Diệp Tinh, trong lòng rốt cục cũng yên lòng.

"Ừm?" Chờ một lúc sau, sắc mặt Diệp Tinh lại phát sinh biến hóa.

"Lại có chuyện gì vậy? Diệp Tinh?" Nhìn thấy Diệp Tinh bỗng nhiên biến hóa, Lâm Tiểu Ngư lại lo lắng hỏi.

Cô biết Diệp Tinh đang ở một nơi nguy hiểm.

"Chuyện tốt." Trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui sướng,nhanh chóng nói tình huống của mình cho cô nghe.

“Truyền thừa đại đạo sinh tử? Nghe vậy, trên mặt Lâm Tiểu Ngư cũng lộ ra vẻ vui sướng.

"Tiểu Ngư, anh lập tức bắt đầu bế quan, thời gian 600 năm, thời gian đi ra hẳn là rất ít, chuyện trong nhà em tự xem mà xử lý hộ anh nhé." Diệp Tinh nhanh chóng nói.

"Ừm." Lâm Tiểu Ngư vội vàng gật đầu nói: "Ahh tu luyện quan trọng hơn."

Truyền thừa đại đạo, đây tuyệt đối là cơ duyên thật lớn khó có thể tưởng tượng.

Nói xong Diệp Tinh liền đẩy cửa phòng đi ra ngoài.

"Ba." Nhìn thấy Diệp Tinh xuất hiện, đám người Diệp Lân vội vàng hô.

Diệp Tinh gật gật đầu, lập tức nhanh chóng rời đi.

"Mẹ, ba làm sao vậy? Sao lại sốt ruột rời đi như vậy?" Diệp Lân khó hiểu hỏi.

Lâm Tiểu Ngư nhìn mấy người trước mắt, nhanh chóng nói: "Tiểu Lân, Tiểu Tuyền, ba phải bắt đầu bế quan tu luyện, kế tiếp ai cũng không được đi quấy rầy nghe chưa."

"Con biết rồi." Diệp Lân, Tử Tuyền nghe vậy, vội vàng gật đầu.

...... .

||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||

Trong không gian truyền thừa, Diệp Tinh đã ngồi xuống, chuyên tâm lĩnh ngộ.

Cùng lúc đó phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới, bản thể cũng đều đang lĩnh ngộ.

Về đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc tử vong không ngừng kích động cũng được hắn hấp thu.

Nhất là phân thân Tử Vong Đạo Tắc Giới cộng thêm bản thể, lĩnh ngộ của hắn càng tăng nhanh.

Phải biết rằng Diệp Tinh hai hệ này tiến bộ tuyệt đối ở đỉnh cao, Tử Vong Đạo Tắc Giới thì không cần phải nói.

"Truyền thừa đại đạo này quả nhiên vô cùng huyền diệu. Chẳng trách mà Hàn Ma nói hao phí vô số tinh lực, thời gian.” Diệp Tinh cảm thán, truyền thừa này trên thực tế nhằm vào bất tử cảnh đến đại đạo chi chủ, tự nhiên vô cùng huyền diệu.

“Không thể lãng phí thời gian nữa, vẻn vẹn chỉ có 600 năm, nhất định phải nắm chặt lấy nó!”

Diệp Tinh không hề suy nghĩ nhiều nữa, toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ.

600 năm, đối với cường giả bất tử cảnh mà nói cũng chỉ là trong nháy mắt, căn bản không tính là cái gì,thực tế đối với Diệp Tinh mà nói đã là rất dài.

Dù sao hắn tu luyện đến bây giờ mới vẻn vẹn chỉ có hơn 200 năm.

......

Lúc này Diệp Tinh ở bên trong vòng xoáy sinh tử như đói khát tiếp nhận truyền thừa, gia tăng lĩnh ngộ đạo tắc của chính mình, bên ngoài lại không có biến hóa gì.

Trong nháy mắt thời gian đã trôi qua mười mấy năm, ở vòng xoáy sinh tử chi địa, tin tức liên quan đến Kiếm Ngân nhân loại vẫn còn đang truyền bá.

"Đã qua mười mấy năm rồi mà Kiếm Ngân còn chưa xuất hiện."

"Chắc là chết rồi."

"Cho dù không chết thì có lẽ hắn cũng không dám đi ra nữa."

"Đúng, đối mặt với đuổi giết của cường giả cấp độ bất tử cảnh vô địch, tuyệt đối không có cường giả nào có thể ngăn cản được."

"Kiếm Ngân này quật khởi trong thời gian ngắn, thậm chí dẫn tới rất nhiều chấn động, cứ như vậy yên lặng lắng xuống, toàn bộ quá trình kéo dài còn chưa tới mấy chục năm."

"Đáng tiếc rồi."

Một vài vị cường giả nghị luận.

Kiếm Ngân ở bí cảnh Thiên Nguyên một trận thành danh, mà ở trong thế giới ảo lại đánh chết hơn 2000 vị cường giả bất tử cảnh! Sau khi ra khỏi thế giới ảo còn bị đông đảo cường giả vây giết, thậm chí đánh chết đông đảo bất tử cảnh đỉnh cấp, bất tử cảnh cao cấp, ngang tay với Hồn Liệt Thiên, chân chính đặt chân tại cấp độ bất tử cảnh đỉnh phong này.

Có thể nói, đoạn thời gian gần đây gây ra dao động lớn nhất trong vòng tròn bất tử cảnh chính là Kiếm Ngân nhân loại.

Nhưng hiện tại Kiếm Ngân lại giống như pháo hoa lóe lên rồi biến mất.

Mà theo thời gian tiếp tục trôi qua, tin tức Kiếm Ngân cũng hoàn toàn lắng xuống.

Cả vũ trụ không ngừng có cường giả mới xuất hiện, cũng không ngừng có cường giả cũ chết đi.

Thời gian vô tình, vô số cường giả bỏ mạng trong năm tháng đằng đẵng, sớm đã không tồn tại bất kỳ tung tích nào.

Trong nháy mắt đã trôi qua sáu trăm năm.

......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.